LINH VŨ

Quanh Vòng Duyên Nợ

Hôn em. Môi ngọt mùi hương
Trời đêm rơi thở nhẹ sương ngực tròn
Vươn tay chạm bóng đêm giòn
Vạt the áo mỏng trông mòn mắt nai
Ngu ngơ cào bấu ngón dài
Trời sa giữa mắt hứng vai cầu vòng
Đò em buông mái giữa giòng
Bùa mê đầy kiếp trắng đồng ngựa hoang
Tay em thả gió đầu non
Hà hơi ngực ấm mất còn phù vân
Nhỡ tay rớt hạt bụi trần
Vòng quanh duyên nợ chạm gần tay em


Nguyên Hình Ban Sơ

Suốt đời chân mãi đi tìm
Giòng sông định mệnh con tim luân hồi
Lời kinh mầu nhiệm đầy môi
Rớt trong vũ trụ mù đôi mắt người
Lòng đau mắt lệ ta cười
Đốt thân quán niệm đau mười ngón tay
Nghiệp đau xích buộc đêm ngày
Tim ta rướm máu chảy đầy trầm luân
Ta đi tìm chỗ vô cùng
Đẩy xe vô ngã lạc vùng u minh
Suốt đời ta vẫn một mình
Quay lưng mới thấy nguyên hình ban sơ


Nhìn Mẹ

Hai vai mẹ gánh trên đồng
Mồ hôi chảy xuống như giòng nước trôi
Lom khom mẹ đứng mẹ ngồi
Như thân tượng đá giữa trời bao la


Người Tạc Tượng

Người tạc tượng khắc mình trên phiến thạch
Chuốt đẽo đêm ngày bầm nát vết nhăn
Phiến thạch rã rời cơn đau cát bụi
Người tạc tượng buồn réo gọi trăm năm


 

  Trở lại chuyên mục của : Linh Vũ