TRẦN THÙY LINH


Thu Cổ Tích

Tháng Mười luôn thật đặc biệt vì nhiều lý do. Quá nhiều kỷ niệm, quá nhiều trải nghiệm, quá nhiều ký ức từ những tháng Mười đã qua, đủ để ai đó luôn rung rinh mỗi kỳ tháng Mười về.

Hay bởi tại Mùa Thu?

Nhớ những ngày lang thang qua bao tháng Mười. Nhớ từng ngày Thu đã đi qua bao năm tháng cuộc đời. Hít hà mùi lá, mùi sương, mùi của sắc màu… trong phút giây huyền diệu của mùa lộng lẫy nhất năm.

Tháng Mười.

Tôi vẽ cho mình một bức tranh không theo phong cách thường vẽ.

Vẽ xong. Trào nước mắt.

Thấy mình trong hoang hoải lá, trong huyền ảo sương. Trong nhữngchuyến đi.

Thấy mình trong vùng “Rừng Cổ tích” năm nao. Thấy thật. Những tàng lá nhẹ bay trong gió hanh hao, Thu rung rinh, mời gọi. Rất thật.

Nhắm mắt lại, cũng chỉ thấy Đỏ. Im lặng nghe, cũng thấy Thu lao xao.

Âm thanh của Rừng ở “Nơi tận cùng thế giới” năm nao vọng về. Thẳm sâu. Rất thật.

Tôi nghe được mình. Thấy mình.

Trong Tháng Mười.



  Trở lại chuyên mục của : Trần Thùy Linh