BÙI HOÀNG LINH
Nhắn Với Tháng 10
Nắng nhảy cà tưng trên vai tháng mười
Lời cỏ dại như trêu đùa buổi sáng
Ly nỗi nhớ nhỏ giọt vào năm tháng
Cho một người thương màu mắt cà phê
Ta và người đã cách mấy sơn khê
Chỉ yêu dấu là còn nguyên vẹn mãi
Dấu hài ngày xưa người quên để lại
Khắc một vệt dài trên lối không nhau
Tháng 10 sẽ chẳng biết đau đâu
Vì còn ươm ước mơ nơi miền viễn hoặc
Tháng 10 ơi sao mãi hoài tất bật
Có bao giờ dừng lại để yêu hơn
Chỉ có nắng vẫn vẻ ngoài cà rởn
Chỉ có mưa vẫn vẻ ngoài đùa chơi
Chỉ có ly cà phê hồn nhiên đổ xuống
Một vết dài vẽ lại mắt ai nâu.
17/10/2010
Và Cơn Giông Tới
Cho mùa đông tới
Vừa một bàn tay
Đem vào túi áo
Rớt hột mưa bay
Ta nằm ôm giấc
Trăn trở đêm nay
Em lạnh vai gầy
Có yên cơn ngủ
Ta về phố cũ
Đường chiều ngập mưa
Thương em bước nhỏ
Lẫn giữa con đường
Mất hút yêu thương
Mộng vàng rạn vỡ
Ta viết câu thơ
Nhạt nhòa năm tháng
Cơn mưa tháng Tám
Dành tặng riêng em
Để tháng đông dài
Ta ngồi ôm rét
Nhưng ta không ghét
Dù thu hững hờ
Để lá ngẩn ngờ
Một chiều úa chết
Về tìm dấu vết
Rêu úa mái tình
ta vội khoác lên
Ngày đông mùa vắng.
18/10/2010
Nghiêng Ly Mới Biết
Chống chếnh giữa con đường
Khập khiễng bước chân say
Ta về ôm mộng ảo
Em vẫn hiền như xưa!
Nỗi nhớ chực vỡ òa
Ta trong cơn ảo giác
Tiếng gió đến cựa mình
Tưởng tiếng chân em lại
Ta một đời ngốc dại
Uống cạn cả cuộc tình
Rồi nghiêng ly mới biết
Ta về một mình ta
Năm tháng cứ thế qua
Những cơn say vừa tới
Nhưng sực tỉnh trong ta
Nỗi nhớ em vừa tới.
19/10/2010