Cơn gió xuân
Len lén
Núp sau màu xanh non của lá
Giọt nắng vàng ủ chín hồng đôi má
Thả xuống đời lum lúm đóa hoa duyên
Xuân trải thắm góc hiên
Thổi làn hơi sương ngọt mát
Khúc xuân vương câu hát
Vạt nắng chiều chín đỏ phía chân mây
Xuân dạo gót hây hây
Qua mé cát
võng lộng điều xênh xang ngọc dát
Góc biển chiều vén mộng khát cung thơ
Bóng tà trăng nửa mảng bỗng dại khờ…
Bóng Xuân Nghiêng
Áng xuân về nghiêng hồn thánh thiện
Mái heo may loang nhẹ tinh khôi
Tim vỗ nhịp. Xưa ơi... Xao xuyến...
Thoáng sóng hờn. Giọt mặn đọng bờ môi
Tàu xa khơi. Lòng đêm bỗng vắng
Ngác ngơ hồn. Chắt giọt nhớ đan xuân
Đêm mãi miết vọng về ngày xuân ấy
Nhịp đàn rơi! Tay níu bóng. Ngại ngần
Miền đêm lạnh. Bờ xuân vắng lặng
Hun hút con đường. Đêm sắt lại niềm đau
Miền hạnh ngộ? Khô hanh dài đăng đẳng
Bến phù du. Vị đắng kết đêm sâu!
Khúc Xuân Mềm
Mùa xuân gieo về sắc thắm
Đường tơ đơm nụ cúc vàng
Miên man hương cau thơm đậm
Hiên nhà đẫm bóng thời gian
Ngày êm thơm thơm ngọn gió
Nàng xuân nhẹ bước thoảng hương
Phiến ngà duyên đan gót nhỏ
Nghe đời xuân vọng mùa thương
Song thưa mai, hồng rực bóng
Bờ xuân đồng vọng gọi mùa
Ngàn mây trôi xa phận mỏng
Phím đàn gieo nhớ cung xưa
Khúc xuân ngọt mềm ngan ngát
Riêng ta lạc giữa xuân nồng
Ngoảnh nhìn ngày dài đơn bóng
Giật mình... Gối mộng hư không!