CA DAO

 
Loang Bóng Chiều Rơi

Mòn nhan sắc theo bóng chiều qua vội
Gửi  lời thương nương  náu đáy hoàng hôn
Xõa  mái tóc ướp  hương mùa thu gội
Lửng nét buồn đọng kín khóe môi son

Hất nhẹ vào thu  
Nửa mảnh chiều chênh chếch
Gót thu buồn sà xuống phố
Heo may
Người vạn dặm
Loang thời gian chờ đợi
Vệt tương dài in dấu lạnh trên tay

Ngõ tím nhớ.
Ôm phiến chiều hắt bóng
Nghe trăm buồn trổ nhánh cỏ lênh đênh
Chiều vén nắng phơi hờ tà áo mỏng
Để hẹn hò  miền xưa cũ khô vênh!

Bẻ nửa cô đơn gói vào ngày tháng
Treo nỗi sầu ám khói với đời rêu
Thu gầy guộc ngã sóng soài chiều vắng
Chút duyên thừa  theo nắng rụng
lêu bêu...


Đêm Mưa

Cơn mưa hoa
phập phồng trăm cánh nở
Gọi nỗi sầu bong bóng nụ mồ côi
Hồn chiêm bao
dựng hoàng hôn trăn trở
giọt mưa tròn khắc dấu thánh lên môi

Từ thiên cổ nghe tiếng đời nhịp trỗi
Phiến mưa về gieo hạt lạnh
heo may
Sợi tóc xõa lên ngực khuya nhức nhối
Nỗi nhớ về -
  khóe mắt bỗng  cay cay

Mềm hương quế
mưa trôi vào đời rộng
Tiếng vạc khuya  vang xao xác bên thềm
Nghe cay buốt
 miền tịch không
 khói quyện
Co khoảnh buồn giữa ánh nến trong đêm

Cơn mưa chớm
hạt rơi theo mùa cũ
Trăm năm xưa xơ xác lá phai màu
Đêm chùng thấp tóc liễu buông hờ hững
Khát môi cười
 nghiêng sóng lệ mùa ngâu...


 
  Trở lại chuyên mục của : Ca Dao