CA DAO
Thu Mỏng
Vén gót hạ thu về rẻo gió
Để buồn so phượng rụng hiên đời
Ve lạc lối thôi đành im tiếng
Đổ phiến sầu rêu đá hương phơi
Thu gội tóc cuối ngày mềm mượt
Nghe môi thơm run bật hương chiều
Buồn sà xuống dìm hồn thu thảo
Giọt tà huy khẽ chạm cô liêu
Treo hiên quạnh trăng hời nửa mảnh
Ngọn heo may ẩm ướt môi hôn
Bên góc phố ta nghe mòn hẹn
Màu thời gian rót đợi bồn chồn!
Xin gom hết nồng nàn lối cũ
Rắc xuống chiều ngồi đếm hoàng hôn
Vẳng chuông gióng những hồi kinh nguyện
Lặng nghe hồn thu mỏng. Vô ngôn!