CA DAO

Đêm Hạ
 

Đêm thở dài. Sương gieo hạt quạnh trông
Cơn gió lạ thổi xạc xào vách quế
Tiếng của đêm hay tiếng lòng như thế?
Gợn nỗi sầu. Đêm lạnh bóng phượng thô

 

Nhẩm câu kinh nhât tụng. Môi khô
Hạ đã cũ hay nỗi nhớ về rất mới?
Mảnh đời đau. Rút tơ vàng mấy sợi
Khâu vực sầu nghiêng vết nứt đêm loang

 

Nửa vạt trăng chênh chếch mộng hồn hoang
Đêm bỗng rỗng. Vạc về chênh chao cánh
Trăng chất nhớ thật đầy đôi quang gánh
Phượng quảy về phơi bóng lá trầm đau

 

Hạ đang về sao bỗng chợt mưa ngâu?
 

Hương Hạ
 

Mùa hạ đến tứa ngọt mềm nụ biếc
Mái trường xưa gợn nhẹ giấc ru nồng
Hương tháng hạ
Gọi nhớ về da diết
Sợi thề xưa tơ nhện
dệt đêm trong

 

Ngày nhạt nắng
sóng hồng hoang vỗ ấm
Hương hạ về
tóc rối
giấc nguyệt trêu
Đêm vén mộng ...
vết trầm xưa suy ngẫm
Tháng hạ dài hun hút
nắng lêu bêu

 

Ôm chót gió lang thang vùng đất lạ
Hương hạ về
đau đáu khúc bình an
Trang giấy trắng ém cơn đau xô ngã
Chút hương xưa đắp đổi rẻo mộng tàn…





 

  Trở lại chuyên mục của : Ca Dao