CAO HOÀNG TRẦM
Về lại Động Bù
Gió rì rào sóng cát
Vạt nắng chiều mây bay
Biển ngàn năm vẫn hát
Hoàng hôn đếm ngón tay
Cánh én chao tìm bầy
Mắt biển vời xa tít
Ký ức nào lưu luyến
Tia nắng nào xao bay
Em bất chợt vơi đầy!
Đẹp sao hoa muống biển
Lông chông vờn gió cát
Động Bù trơ tháng ngày
Khói thơm lãng đãng bay
Bờ cát vẫn trong nắng
Bước chân mòn lối vắng
Anh về em có hay!?
Chào em xưa nơi đây
Tay nắm tay hẹn ước
Tuổi xuân cho đất nước
Em ơi! Mùa thu này…
Chiếc lá vàng nghiêng bay
Trăng khua vàng heo hút
Ngõ xưa về thao thức
Kỷ niệm ta còn đây?
Lời nào hát đắm say
Cho vần thơ ngất đọng
Để biển mãi vang vọng
Ngàn năm trong cõi này!...
Biển Chiều
Biển chiều nhẹ bước bên em
Lao xao con sóng bọt nhèm gan chân
Tâm tư nỗi nhớ bâng khuâng
Con thuyền nhẹ lướt mơ gần bên anh
Trời cao biển rộng khảm xanh
Em dòng suối mát dỗ dành tình yêu
Vàng son – nuôi mộng bao nhiêu…
Sao đành để mất tình yêu thuở nào
Bổng trầm lục bác bay cao
Lung linh nổi nhớ đua nhau lại về
Tình yêu nông nổi câu thề
Duyên không thành nợ vụng về đôi ta
Biển chiều khói sóng mờ xa
Nỗi buồn man mát theo qua tháng ngày
Dấu yêu đếm tuổi ngón tay
Bên nhau ấm lạnh nhớ ngày xa xưa!...
Cảm xúc “20 tháng 10”