CHÂU PHAN
Cuộc Hành Trình
(13/11/2016)
Nắng mưa một cuộc hành trình
Lênh đênh đôi dòng thuận – ngược
Dường như ta bỏ quên mình
Từ ta…của nghìn năm trước
Chuyến mây chở đầy mơ ước
Đã nhòa thưở gió mang tin
“Phiến đời phai – mòn – vẹt – xước”
Tìm đâu thấy lại dáng hình?
Phố trời đi – về lặng lẽ
Cung đời nốt lặng buồn tênh
Một giọt sương tan thật khẽ
Soi ta nhìn rõ lại mình
Lạc loài cõi vắng không tên
Giấc khuya ngậm ngùi áo gối
Thắp đêm đợi nắng ngày lên
Vọng về lời kinh sám hối
Cuộc Người chừng như cũng vội
Tóc xanh một sớm phai nhiều
Trần gian nửa đời tắm gội
Đêm tàn, ngày cũng hoang liêu
Bâng Quơ Phố
Bâng Quơ Phố
Về qua phố, tìm lại màu hương nhớ
Từng giọt chiều vương vấn mắt môi say
Vẫn tha thiết ngọt ngào như mộng thuở
Tay trong tay hồn chở khát khao đầy
Bởi không muốn sống thêm đời tiếc nuối
Nên vội vàng vớt víu bóng hoàng hôn
Lòng đắm đuối…như một lần yêu cuối
Vì thời gian đã kiệt cạn….đâu còn
Em hối hả, giữa biển tình hối hả
Ta vụng về, trao vội vã môi hôn
Nghe giục giã…nhịp tim đời giục giã
Ôm thiết tha mà sợ…dấu hư mòn
Em có gửi nồng nàn trong suối tóc!?
Sao ta nghe rực ấm một phương trời
Vẫn rộn rã như chưa từng đánh mất
Nụ cười hiền sau vòng môi buông lơi
Em có giấu điều gì sâu đáy mắt
Sao ta nghe vời vợi một phương buồn
Em! Nếu lỡ nẻo tình về héo hắt
Ta một lần…xin uống cạn…nguồn cơn
Đánh Thức Người ...Thương
Đánh Thức Người ...Thương
Em ơi! Đêm đã cạn rồi
Bình minh dắt nắng lên đồi uyên ương
Tay anh dệt mộng yêu đương
Kết hoa lộng lẫy trải đường em đi
Ong tìm phấn nhụy từ khi
Tình em một cõi vô vi…chợt về
Tim anh đã nặng lời thề
Từ em “Vũ Khúc Thường Nghê” cuộc đời
Này em! Nở đóa môi tươi
Ngày xanh nắng mới gọi mời bên song
Anh trao em nụ hôn nồng
Hân hoan trăm tiếng Hạc Hồng hát ca
Vườn Xuân sắc thắm muôn hoa
Hương trinh e ấp vịn tà..ái ân
Em ơi! Xích lại…môi gần
Cho anh ôm chặt ngàn lần dáng hoa
Cho anh nâng bước ngọc ngà
Cho anh mê đắm..thướt tha tình trần
Cho anh gửi những ân cần
Miên man con suối trong ngần mắt em
Tình anh chiếc lá Thu êm
Chờ em mỗi sáng bên thềm…nhặt sương
Tình anh con sóng đại dương
Chờ em bờ bến, môi hường khát khao
Dậy đi em. Uống ngọt ngào
Địa đàng mở lối tình vào thiên thu.