CHÂU THẠCH
Cảm Tác THU VÔ NGÔN
Trong Thơ TRẦN THOẠI NGUYÊN
THU VÔ NGÔN
Trần Thoại Nguyên
Thu rừng thông lặng câm
Đồi cỏ hoa âm thầm.
Vầng trăng khuya vàng lạnh
Đáy hồ in thu tâm.
Lá úa ngàn thu phai
Cầu sương phủ sông dài
Thu muôn đời không nói,
Chỉ lệ sầu thu rơi!
Rưng rưng hồn hoa cúc
Gió thoảng hương biệt ly
Gác vắng tiêu sầu khúc
Lòng nhớ bạn cố tri.
Thu bàng bạc chung trà
Ly rượu đời tài hoa
Cùng vầng trăng huyễn mộng
Sương mờ mái chùa xa.
Thu trên đỉnh linh hồn,
Trời Không. Thu vô ngôn.
Chim Phượng Hoàng - Đá Trắng
Ráng chiều đỏ hoàng hôn.
TTN
Cảm tác “THU VÔ NGÔN” Thơ
TRẦN THOẠI NGUYÊN
Châu Thạch
Thu vô ngôn nghĩa là thu không nói
Thu ở trong tim Trần Thoại Nguyên
Nghĩa là thu như cõi thần tiên
Vô vi trong trời đất!
Thu vô ngôn nghĩa là thu không mất
Thu đời đời đã nhập vào thơ
Nghĩa là thu không bến không bờ
Thu tồn tại không sầu không chán
Thu vô ngôn nghĩa là thu Bùi Giáng
Nghĩa là thu của Trần Thoại Nguyên
Nghĩa là thu trong dòng suối tinh tuyền
Nghĩa là thu trong rừng dát nguyệt
Nghĩa là thu thành thơ diễm tuyệt
Nghĩa là thu thành ý vô biên
Nghĩa là thu ở cõi thần tiên
Bàng bạc giữa trần, nhập hồn thi sĩ
Nghĩa thu lưu ly
Nghĩa là thu tuyệt mỹ
Nghĩa là thu trong trẻo vạn lời thi
Nghĩa là thu bất tận những yêu vì
Thu nhân thế, thu trong hồn nhân thế!
Sáng hôm nay vào hồn tôi cả thể
Một mùa thu trong thơ Trần Thoại Nguyên
Một mùa thu đi qua trủng bình yên
Một mùa thu chứa lời tình tự!
Hồn tôi nhận một kho tàng dự trử
Kho tàng thu có từ buổi khai nguyên
Kho tàng thu chất chứa rượu tinh tuyền
Rượu mùa thu từ thời sáng thế ký!