CHU VƯƠNG MIỆN
Nguyễn Bính Thuyết
quê nhà mờ mịt xa lơ đó?
nghoảnh lại tha hồ dơi chuột bay
bay ra lán trại ra đầu dốc
quá đà tuột tuốt cả đầu dây
đành thôi rơi bịch rơi trên đất
10 năm đốt đuốc tối thế này?
phương nam 1 cú hành vỡ mặt
gác tay lên trán ngẫm càng cay?
không thi lòng dạ đau hơn hoạn
bờ đường vỏ chuối vất thêm đầy
bao năm ngậm miệng toàn hột thị
hư vinh rờn rợn dạ ứ đầy
yêu nước bơỉ vì chìm dươí nước
sòng bài nhẵn thín 10 ngón tay
cô hồn mà biết về đâu? nưã
toàn phường móc tuí tuị cò quay
từ trên xuống dươí lưu manh cả
đá cá lăn dưa cũng tuị maỳ?
bao năm kháng chiến giờ chán quá
thất thểu như sàn mưa buị bay?
thầy đồ câu đôí cùng con chó
đồi mai nước xoáy moỉ thân gầy?
ta đấn ta đi đi bất tận
hết nga rồi mỹ đến ông tây
đại hàn ông nhật trung quốc nưã?
cũng vẫn liền nhau vẫn giả cầy
khưá lão quá nhiều nay đã ngỏm
để lại 1 bầy muá hót thay
ngũ âm hồ cầm bài bản cũ
vẫn thầy đaị hán cúc cung đầy?
100 năm thu lại còn mấy chốc
tha hồ toàn lũ nhặng ruồi bay
tà tà lui tơí trông phát ghét
đụng vô cũng hốc hác mặt mày?
Bính ơi tuy sống mà chết ngắc?
đập đầu đập mãi nát ngàn mây?
thì ra chưa chết còn ẳng ẳng
muà hoa cứt lợn trắng đây này
anh đó nay ra ngươì phế thải
nghoảnh lại ơ hờ lũ gà quay?
Nguyễn Bính Ngày Xưa
tiễn nhau ra tận gốc bàng
chồng tôi đi bộ cả làng uà xem?
sáng trăng sáng rực cả đêm
ai đem trăng đó quẳng lên vườn chè?
1 gian nhà nhỏ ni tề
vì chồng tôi phải ê chề nghìn cay?
chồng tôi trượt nưã phen này
phí công đèn sách từ ngày lấy tôi?
để mơi chúng bạn nó cười
rằng tôi nhan sắc cho ngươì ngủ trưa?
tôi hằng dục sớm khuyên trưa?
anh còn thi rớt? còn khuya động phòng?