ĐÀM LAN



LÙI LẠI
 
Ta lùi lại để nhìn người thêm một chút
Để mơn man một chút nhớ và thương
Lỡ một mai bóng nắng vô thường
Vẫn còn đọng bâng khuâng hình dáng ấy
 
Ta lùi lại nhường người một tiếng
Một tiếng buồn và cả một tiếng vui
Để long lanh nhìn thấy mắt ai cười
Đời vì thế sẽ trở nên ấm áp
 
Ta lùi lại chừa cho người một bước
Bước sẽ nhẹ nhàng bước sẽ khoan thai
Đâu cần vội cũng chẳng cần trên trốc
Thứ vị đây kia thời sẵn định rồi
 
Ta lùi lại để nghe mình một chút
Đã những dọc dài đã những thấp cao
Bàn tay trắng bàn tay đen đã thử
Vẫn rốt cùng tay ấm với tay trơn
 
KHÓI
  
Một làn khói bốc lên từ bếp lửa hoàng hôn
Mang hơi ấm của một chiều đoàn tụ
Khói lênh loang như những câu chuyện kể
Khói quyện vào ngọt vị thơm hương
 
Một vạt khói bốc lên từ đám cháy
Là tơi tả là tan hoang là vật vã
Một bước ngoạt của sự đời voi chó
Có thể khốn cùng từ đấy gieo neo
 
Một cuộc khói bốc lên từ lòng thù hận
Phủ mờ lương tri nghẹn đường nhân lý
Thiêu đốt tất thảy bao vun bồi đắp dặm
Để những mặt người nát vụn cõi sinh nhân
 
Khói nhuộm quạch những con ngươi tròng mắt
Khói ám mờ vùng tâm thức minh quang
Khói đọng đặc trái tim ngọa nghiệt
Vùi tất sinh thần vào bồ hóng thâm đen

THÊM MỘT SỐ
 
Vẫn chỉ thế thôi
Vẫn chỉ là thêm một số
Là chuyển tiếp một chặng trình
Là lại ngóng những buồn vui
Lại nghe những ngậm ngùi ngày qua đã
 
Thêm một số
Chỉ giản đơn nhè nhẹ
Như vệt kẻ mờ trên rãnh trán suy tư
Nghe thật thà trong phép cộng hình như
Nhưng thực tế đã trừ đi nhiều thứ
 
Thời gian đấy
Tựa bóng đùa hư ảo
Những âm trầm chập choạng giữa vàng xanh
Như lắng nghe
Hiên vắng bước độc hành
Ngùi tâm thức
Gió mùa rung sắc lá
 
Thêm một số
Bước trần như vô định
Bao nét đứng ngồi ngày đã phất phơ bay
Khẽ co vào tay bấm nhẹ lòng tay
Ừ đã thấy tháng ngày như gió cuốn

  Trở lại chuyên mục của : Đàm Lan