ĐÀM LAN


CẢM ƠN NGƯỜI
NHỮNG VỊ BÁC SĨ ĐANG TUYẾN ĐẦU

 
Thế giới run rẩy từng ngày
Đối mặt với sự sống còn từng giây
Những hơi thở phập phù
Sẽ bị chặn ngang không biết lúc nào
Những mảnh hồn chới với
Những con tim rối nhịp
Những đôi mắt thất thần
Chỉ biết chờ trông vào màu áo trắng
 
Không còn khái niệm đêm ngày
Đói ăn đói ngủ đói thêm nhiều thứ
Trước mặt bủa vây bao cấp cứu
Nuốt vội một chút gì thôi đủ cầm cự
Lại rồi mải miết những ống tiêm
Cơ thể trĩu nặng
Tâm hồn trĩu nặng
Giới hạn bản thân trước ánh sắc tử thần
Bải hoải và gắng gượng
Sức cùng lực kiệt hấp hối giữa khẩn cầu
 
Ơi những Người bác sĩ nơi tuyến đầu
Vì đâu nên nỗi
Chỉ biết thân mang đầy trọng trách
Sứ mạng đồng hành giữa những khóc than
Bên ngoài khung cửa nhập nhòa bóng người thân
Trên ghế dưới sàn nắm níu tay đồng nghiệp
Cuộc chiến kinh hoàng chưa biết ngày kết thúc
Thì còn đây hơi thở đến phút cuối cùng
 
Nhỏ bé như hàng tỉ sinh linh trông chờ vào vận mệnh
Chỉ có thể sớt chia chút lặng thầm cảm niệm
Nơi tuyến đầu. Người ơi xin cố bảo toàn thân nghiệp
Để chắn bớt chút tai ương đang đổ xuống dòng đời
Xin thiết tha canh cánh lấy một lời
Kính cẩn tri ân
Cúi mình thỉnh độ
Một thoảng khí trong lành tiếp sức đến Lương Y
Những ai đã thân lành hãy mãi mãi khắc ghi
Trong sự sống của bản thân mang rất nhiều trí lực
Của những Vị Bác Sĩ thân yêu đang căng mạng ở những tuyến đầu
 
 
XIN CHÂN THÀNH GỬI LỜI TRI CẢM VÀ ƯỚC NGUYỆN SỰ BÌNH AN ĐẾN TẤT CẢ NHỮNG CHIÊN BINH ÁO TRẮNG TRÊN TOÀN THẾ GIỚI TRONG MÙA DỊCH COVID - 19 NĂM 2020
Ngày 27 - 2 - 2020

  Trở lại chuyên mục của : Đàm Lan