ĐÀM LAN
 
Chiều Thủ Đô

 
Giữa lòng chiều Thủ đô
Có bàn chân lang thang phố nhỏ
Người qua người qua
Gió giận hờn vô cớ
Giật tung mái tóc buông lơi
 
Chiều Thủ đô
Xanh trong nắng rợi
Mắt hoang
Góc phố nào cũng thể không tên
Ngày xa
 
Một đường tàu tít tắp chênh vênh
Chần chừ…
Ngóng đợi
Giật bắn một hồi còi
Đôi dòng lệ ứa
Mưa cất giọt thì thầm
Từ ly…
 
Gió vẫn giận hờn vô cớ
Đôi tà mong manh khép
Giọt lòng
Lênh loang…
 
 
Ban Mê Chiều Không Nắng
 
 
Banmê chiều không nắng
Phố nhỏ phớt mưa bay
Mềm môi trong đáy cốc
Mai xa rồi…nghe say


Giấc Mơ Của Bạn
                (Tặng bạn tôi Võ thị Hoàng Yến)
 
Giấc mơ của bạn quả thật là dài
Chúng đã được tích tụ, quy đúc từ bao bao ngày vật vã
Un cao…un cao bằng rất nhiều mảnh vỡ
Những mảnh vỡ hình hài sâu cứa những con tim
Chúng luôn nóng…nóng sôi cùng bao viến cảnh
Những viễn cảnh không cao sang, không mượt mà nhung lụa, không lóng
           lánh sắc màu lộng lẫy, chỉ…
Nhẹ nhàng như một khúc ca, bằng giai điệu của một ngày êm ả, bằng những
          hợp âm như ngàn ngàn trường đoạn, cất lên giữa vòm trời văn vắt
          thênh thang, từ bao mảnh vỡ…
 
Giấc mơ của bạn chất đầy bao hữu thể
Những hữu thể rất bình thường luôn hiển hiện trong con mắt của vòng
          chuyền cuộc sống
Nhưng những bình thường ấy đã không thể bình thường
Vì những vết gai đầy xây xước
Bởi những bất bằng cuộc sống tạo nên
Bởi những góc nhìn chênh, chênh từ bao vô cảm, chênh từ những vô tình mà
          đời đã vốn dĩ mặc nhiên
Những cái chênh ấy làm tôi đau, bạn đau, và nhiều nhiều ai khác đã đau
Những cái đau ấy đã khiến tôi mơ, bạn mơ, và nhiều nhiều ai khác cũng mơ
Những giấc mơ của bạn nóng hơn, dài hơn tất cả
 
Bạn không chỉ ngồi mơ mà đang chuyển động những giấc mơ
Những giấc mơ được phân đoạn theo một lộ trình
Lộ trình của những cái nắm tay tựa như một chiếc đèn kéo quân
Bạn vận hết tất cả những khí lực của mình
Thổi vào đấy một làn hơi
Bùng lên một ngọn lửa
Ngọn lửa của một cuộc trường chinh gian khó
Ngọn lửa cho chiếc đèn kéo quân chuyển động
Quay…quay…chậm…chậm…nhanh…nhanh…nhanh hơn nữa
Ráp dần vào nhau những đoản khúc của giấc mơ
 
Những vòng quay đã khiến những mảnh hình rời rạc
Biết tạo nên một vũ điệu liên hoành
 
Kết nối, rủ rê, lôi cuốn
Những làn hơi cộng hưởng cùng hơi thở bạn
Một luồng khí lực tràn trề, lan toả
Một thứ nhiệt năng đốt cháy lên bao nỗi khát khao
Cháy…cháy….cháy lên đi…cháy to hơn nữa…
Nào hãy bùng lên đi bao mảnh vỡ hình hài !
 
Hãy hát…hãy hát lên và hãy bước
Dẫu những bước kia còn vấp ngã liên hồi
Không sao cả, ngã rồi lại bước tiếp
Hãy hát lên…Hãy bước tới cùng nhau
Hãy đứng thẳng giữa vòm trời đầy sao sáng
Đừng sợ mình méo mó giữa thiên thanh
Bởi vì ta cũng “Tứ định” mà thành
Hãy biết hát cùng những hợp âm muôn thuở
Bằng tiết tấu của riêng mình
 
Giấc mơ bạn, giấc mơ đầy hữu thể
Giấc mơ không ngừng vươn mãi đến muôn xa
Giâc mơ dài, giấc mơ không đoạn kết
Giấc mơ lung linh ánh thắp của chiếc đèn
 
Chiếc đèn kéo quân vẫn xoay tròn giục giã
Bằng tiếng trống hùng từ nhịp đập những trái tim
Những trái tim khát khao tìm lẽ sống
Cho thoả một kiếp phần đã “nhỡ” sinh ra
Không sao cả. Sinh ra là để sống.
 
Và hãy sống như mình là cỏ
Sau những bước dẫm của đời lại mạnh mẽ xanh.
 
 
(Tứ định : Đất-Nước-Gió-Lửa)
  Trở lại chuyên mục của : Đàm Lan