ĐAN THỤY

Đắng Lòng


Anh đốt cháy tình em
sao đành thế !?
Xuân vội tàn
thương dáng ngọc phôi phai 

***
Anh dan dối ...
hay vô tình lừa dối ?
Nỡ để em buồn
phai sắc thắm hoa môi

***
Đóa cúc tàn
hờn Thu sao qua vội
Bấc vô tình
heo hút lạnh lòng Đông

***
Em vẫn hiểu
tình mong manh dễ vỡ
Nhưng vẫn đắng lòng ...
thương chiếc lá thu phai
 

Thuở Nào


Em ngơ ngác
nhặt vần thơ cất giữ
Thả tình buồn
theo bóng nắng ... nhạt phai

***
Thu xào xạc
tim buồn, đau lá rụng
Thoảng hương bay ...
gợi nỗi nhớ tình xa

***
Bóng trăng Thu
hờn cúc vàng khóm lá
Dấu yêu ơi!
Thu vời vợi nơi nào?

***
Em thao thức
nghe nỗi buồn tím cháy
Trái tim yêu
rưng rức nhớ ... Thuở nào !
 
  Trở lại chuyên mục của : Đan Thụy