ĐAN THỤY


Em

Em mang trái tim sâu thẳm nghĩ suy
Của người đàn bà dấu kín...
Trong những bon chen thời hội nhập
Để trong tay hào nhoáng sắc mầu... 
 
Em mang nhịp đập 
Trái tim người đàn bà nông nổi 
Chỉ biết yêu thương, giận hờn, sáng tối
Để trong tay chỉ nắm được ưu phiền
  
Em mang nhịp đập
Trái tim người đàn bà đa cảm
Đi băng qua vùng tương lai chờ đợi
Để trong chiêm bao đầy ắp... nồng nàn
  
Em người đàn bà 
Mang nhịp đập trái tim đầy kiêu hãnh
Trên hai vai oằn gánh gió bão đời
Để cuộc sống mỗi ngày vượt những đa đoan
  
Em người đàn bà Việt Nam
Mang nhịp đập trái tim nhân hậu
Nụ cười trên môi luôn trong sáng
Sống hồn nhiên, thân thiện
Mặc cuộc đời luôn chạm những âu lo
  
Lồng ngực em dù con tim hoá đá
Nhưng chắc chắn vẫn còn khoảng lặng
Cảm nhận điều tốt đẹp 
Về anh... 
Về mọi người xung quanh...
Và thế giới này...

 
Em... Một Ngày Trên Sông Vàm Cỏ

Em lớn lên là bởi
Dòng sông Vàm* làm nôi
Bao ước mơ ấp ủ
Vắt trên nhành hoa mua

Sáng bên bờ Vàm Cỏ
Thảm lúa xanh rì rào
Lao xao làn sóng nhẹ
Chở phù xa mát lành

Con thuyền chở đầy nắng
Khoe sắc vàng bên sông
Trải lên sóng bồng bềnh
Thơm thơm mùa hương lúa

Trưa thả mình lướt nhẹ
Mái chèo khua bồng bềnh
Môi thanh tân cười nụ
Tỏa hương thầm như Sen

Bầu trời xanh mầu ngọc
Gió vít no cánh diều
Đâu đây tiếng chim hót
Bên gió đồng chiều sang

Chiều trên sông Vàm Cỏ
Cánh cò khép hoàng hôn
Mang giấc mơ của mẹ
Đong đầy tuổi thơ tôi

Em nghiêng bờ vai mỏng
Gánh hai mùa nắng, mưa
Mượn buổi chiều cho gió
Hong tóc chờ trăng lên

Trăng cong soi trên sóng
Nhè nhẹ cánh hoa rơi
Em... bao điều trăn trở
Câu thơ hoài... chơi vơi

  Trở lại chuyên mục của : Đan Thụy