HOA VĂN

LƯU LUYẾN                        

 

Đôi ba lần gặp qua ngày tháng

Một chút tình chia cũng nhớ hoài

Chén rượu câu thơ đời cũng thoáng

Đẹp tình đẹp nghĩa cõi trần ai

 

Thơ nhau mang nặng lòng không bạc

Vẫn giữ riêng đời buổi sớm mai

Chỉ tội đường xa tình diệu vợi

Đâu vì thân thể chịu phôi phai 

 

Thơ đi thơ đến không còn chữ

Có kiếm có mong vẫn khó tìm

Cũ mới kià kia đời vẫn mở

Tình chiu chắt tuổi vẫn say duyên

 

Mai đây mãn cuộc thơ đời hết

Là lúc trăm trăm cũng nhạt nhoà

Bước một bước hai ngày cũng tận

Nhưng lòng còn mãi những mùa hoa

 

Rồi một buổi kia đời cửa khép

Bóng chiều nghiêng bóng cuối trời thơ

Luyến lưu trong mỗi lời ơn tạ

Tình có sương sa nghĩa chẳng mờ.

01/24/2025

 

 50 NĂM CÒN MẤT    

 

Lên rừng nhặt nắng đồi xanh

Ôm xa xót buổi kinh thành quân tan

50 năm nhục chưa tàn

50 năm vẫn ngập tràn niềm đau

 

Buông tay chưa hết lòng sầu

Vết hoang tan cửa vết đau tan nhà

Thế thời chịu buổi phong ba

50 năm mất lời ca bí bầu

 

Chuyện nhân thế chuyện cơ cầu

Thắng thua lỡ bạc bẽo nhau nửa đời

Đêm buồn nhớ bể dâu thôi

50 năm một dòng trôi lạnh lùng

 

Cuộc đời thân thế hư không

Nắm chi mãi cái vô cùng phù vân

Quên thôi gió Sở mây Tần

Giữ gìn một chút hương trầm câu thơ

 

50 năm cũng chẳng ngờ

Thời gian như đã bóng mờ mịt qua

Chút đau còn với xót xa

Ném qua cửa gió trăng tà ngó theo

 

Quê hương quên nhớ ít nhiều

Lạnh bờ sương trắng lạnh điều ước mong

Nỗi riêng vẫn nỗi riêng lòng

Xẻ chia ai có chung cùng niềm đau

 

Đưa tay vuốt trắng mái đầu

Bỗng nghe như vẫn còn khao khát về

Vẫn lòng yêu mến đường quê

Chữ ê a vẫn nhớ về tuổi non

 

50 năm bước chân mòn

Kể như đời đã vuông tròn tuổi đi

Qua thôi còn ước mong gì

50 năm đã đến thì trăng mơ

 

Tay còn viết những lời thơ

50 năm để bến bờ sau lưng

Tạ ơn Trời Đất vô cùng

Cái thua cái được từng cung đàn buồn

 

50 năm trong mất còn

Nghẹn ngào vẫn nghẹn ngào hon héo lòng

50 năm nỗi đau cùng

Nhớ thời dâu bể chập chùng phong ba.

01/25/2025

 

 LY RƯỢU TRẦN AI     

 

Mời người cạn chén trần ai

Uống cùng kẻo bước đi dài ngắn thêm

Trăng khuya còn sáng bên thềm

Câu thơ tình nghĩa đã in dấu hồng

 

Rồi mai đến chốn vô cùng

Duyên thơ tình bút vẫn bồng bềnh xưa

Tháng ngày qua lại nắng mưa

Đời người có mấy lần mơ tơ vàng

 

Ân tình thơ đẹp từng trang

Đường khuya khoắt tuổi rộn ràng lá rơi

Mong chi thân thế cùng đời

Áo thơ vai nặng nụ cười thiết tha

 

Ngẩng nhìn Trời Đất bao la

Vẫn lòng say mãi tình hoa tháng ngày

Đi về ấm áp trời mây

Đường như cuối buổi ngọt đầy riêng tư

 

Đẩy đưa tay vẫy tạ từ

Hồn thơ theo gió hồn thơ bây giờ

Mai đây ngày nọ tình cờ

Tay trong tay trắng vẫn như hương nồng.

02/8/2025

 

TÌNH THƠ TRÊN ÁO   

 

Cái có hôm nay lòng bộn bề

Dù đời còn lắm những nhiêu khê

Có thêm bao nữa tháng ngày nữa

Nằng nặng chân khuya lúc tuổi về

 

Tình nhận tình chia cũng đẹp rồi

Tuổi nào tay nắm ngẩn ngơ vui

Đời như chiếc lá vàng chưa rụng

Yêu cõi văn chương thật tuyệt vời

 

Tôi câu ân nghĩa chẳng nhạt phai

Lời thơ như đã mộng thêm dài

Bao giờ mình được làm thi sĩ

Là nghiệp con tằm đã nặng vai

 

Tôi đã cùng đời chiếc áo hoa

Ngược xuôi ngang dọc kể như là

Từng câu thơ điểm trên màu áo

Có nắng lung linh từ dặm xa

 

Như đã còn thơ để xênh xang

Duyên thơ tình bút đẹp muôn vàn

Mốt mai tất cả vào trong nhớ

Một cõi thơ tình đủ vẻ vang.

02/9/2025
Hoa Văn

 

  Trở lại chuyên mục của : Hoa Văn