HOA VĂN

Tôi
 
Tôi ngủ ổ rơm hồi tuổi nhỏ
Đông về áo mỏng rét căm căm
Áo tơi lá mặc khi mưa đổ
Nhà dột loanh quanh chạy chỗ nằm
 
Anh chị mỗi người đi mỗi ngả
Vì nghèo nên sớm phải xa nhau
Kiếm manh áo vá ngoài thiên hạ
Tôi tuổi còn non chửa biết sầu
 
Thương Mẹ chân trần đi bán bánh
Mẹ buồn sợ nhất những ngày mưa
Vẫn nuôi tôi đến ngày khôn lớn
Áo tứ thân phai lạt bốn mùa
 
Hi vọng mai này nuôi được Mẹ
Nào ngờ đất nước lại chia đôi
Mẹ tôi bóng xế chiều miền Bắc
Tôi ở phương Nam đổi cuộc đời
 
Cho đến một ngày thôi khói lửa
Mới hay Mẹ chết tự lâu rồi
Mẹ tôi lúc sống mù đôi mắt
Suốt một đời buồn chẳng thấy tôi
 
Giờ muốn về thăm mộ Mẹ tôi
Để nhìn được Mẹ một lần thôi
Cho dù dưới mộ Mẹ nằm đó
Nhưng núi sông ngăn cách biệt rồi
 
Tôi ở đây mượn nắng mượn mưa
Mượn mùa xuân mới mượn lời thơ
Gửi về quê Mẹ tình yêu nước
Xin hẹn về thăm lúc đổi cờ.
 

Xin Chỉ Làm Người Một Kiếp Thôi
 
Em hãy đi chùa mà lễ Phật
Em đi tìm Phật, Phật trong tâm
Mở lòng từ ái theo lời Phật
Hãy thứ tha nhau những lỗi lầm
 
Em hãy đi chùa mà lễ Phật
Hãy lòng hỷ xả, hãy từ bi
Rồi mai tất cả cùng về đất
Phú qúy vinh hoa chẳng nghiã gì
 
Em hãy đi chùa mà lễ Phật
Đời em em đến vốn từ không
Có, không, không, có đều không có
Chỉ có chăng em một tấm lòng
 
Em hãy đi chùa mà lễ Phật
Cho tâm sớm được chút bình yên
Bởi tâm mới thật là cao quý
Giữa chốn nhân gian lắm muộn phiền
 
Ta cũng lên chùa ta lễ Phật
Mong sao thoát được khỏi luân hồi
Và đừng trở lại đời sau nữa
Xin chỉ làm người một kiếp thôi.
 

Thênh Thang
 
Chiều nay viết nốt bài thơ dở
Đã mấy mùa qua vẫn lạc vần
Xin cảm ơn người cho chốn ở
Cả mùa hoa nở cả mùa xuân
 
Cửa đời đã mở đêm nghi hoặc
Hạnh phúc quê hương vẫn mịt mờ
Rượu tiễn đưa ai mà bối rối
Lửa vàng nhịp ấm bước chân xa
 
Đêm rồi cũng hết đêm rồi hết
Sẽ có bình minh dẫu cuối đường
Rồi hẹn nhau về thăm cố thổ
Nhìn đời óng ánh giọt mưa sương
 
Hôm nay vẫn bước trên đường lụa
Bước chậm bước mau bước vội vàng
Là bước chân buồn nơi xứ lạ
Mai về quê mẹ bước thênh thang.
 

Ngàn Sau
 
Ta một đời gặp em thôi đã đủ
Bởi yêu em từ một trái tim buồn
Bởi yêu em như tình yêu trong mộng
Nên tâm hồn xa xót lại nhiều hơn
 
Ta mong uống cùng em ly hạnh phúc
Một ly thôi cũng đủ độ say nồng
Đời như thế cũng mang đầy ý nghiã
Hôm nay còn mai mất cũng bằng không
 
Đời kết bởi con số nào chẳng biết
Thực hay hư cũng một lối đi về
Gió hay mưa chỉ là một định thức
Ta thiên đường bối rối cõi si mê
 
Mai em đi cửa đời đành bỏ ngỏ
Rượu ân tình có đậm nỗi đau thương
Ta sẽ đếm trăm ngàn đêm thao thức
Cuồng hay si điên dại cõi vô thường
 
Tình đừng để cọc còi trên sợi tóc
Rượu yêu thương vị ngọt được bao lần
Dù sầu khổ có lui về dĩ vãng
Ơn có trừ hay cộng vẫn băn khoăn
 
Bài toán đời vẫn cùng chung đáp số
Củi than nào cũng ngọn lửa như nhau
Một chút ấm để cho đời bớt lạnh
Ta yêu người yêu đến cả ngàn sau.
 


 
  Trở lại chuyên mục của : Hoa Văn