HOA VĂN

                                                                                
CHỮ TÂM
Phổ nhạc: LMST
 
Tâm còn chưa rụng chưa rời
Chưa trăm năm tóc một trời mây bay
Đời là một cuộc trả vay
Mà trong tiềm thức đã ngày nọ kia
Tim còn nóng dạ chưa mờ
Mà đây đó chuyện mơ hồ thế nhân
Chiếu trên chiếu dưới thăng trầm
Chỉ là câu chuyện tơ tằm thế thôi
Không thi nhân cũng ngậm ngùi
Lọng che, xe, ngựa muôn đời lâm ly
Buồn trong giây phút suy vi
Vui trong những lúc bộn bề ngóng trông
Tình đời này đục kia trong
Mấy ai giữ được tiếng lòng mai sau
Niềm đau nào cũng niềm đau
Bể dâu nào cũng bể dâu nhân tình
Sang hèn trong cái hư vinh
Chẳng qua cơm áo bình sinh cuộc người.
 
 
 

GỌI LỐI MƠ HỒNG           
 
Lá hoa ngọt vị hương trầm
Lối xanh một thuở lên thầm hân hoan
Hồn se thắt bóng tuổi vàng
Ôm niềm hiu quạnh đôi hàng khăn hoa
Tình dư chút mộng tay ngà
Nửa đời hồng phước chưa nhoà xuân giao
Bóng người lồng bóng thanh cao
Mà lòng vẫn vắng bông đào tuyết đông
Lời câm cuối nẻo hương nồng
Đêm lên rước nụ mơ hồng áo buông
Bâng khuâng tiếng gọi miên trường
Tình gần mấy cụm hoa đường tóc bay
Còn thương mắt ngọc hương say
Bỗng xanh một thoáng nghe đầy gió thơ
Nghìn xa mấy nẻo gương mờ
Tìm em đỏ bước cuối bờ lưu ly
Nghe lòng đắng vị thu đi
Hồng mơ chưa trọn nửa mi mắt cười
Thuyền thơ sông lạnh tay rời
Tình em sáng cả một trời ta đi.


Cõi  Thơ Ta Ở Một Đời
 
Cõi thơ ta ở một đời
Cõi ta là một cõi người muôn năm
Đời chi lạ lẫm mà trầm
Năm mười hai tháng cứ chầm chậm qua
Lên non chịu gió sương nhoà
Về sông gặp biển mặn mà mắt môi
Cửa đời đời khép đời vui
Đêm ưu tư lại bùi ngùi ưu tư
Em về với Chúa Nhân Từ
Ta về với Phật Chân Như cõi lòng
Cõi lòng Phật cõi bao dung
Trái tim Bồ Tát vô cùng vị tha
Bước theo ánh sáng Di Đà
Mà hồn tự tại cà sa môn thiền
Và em từ tốn căn nguyên
Tóc tơ mấy thuở ngoan hiền tóc tơ
Đoá vô ưu vạn chăng chờ
Chút hương phấn cũ hồn thơ bây giờ
Riêng em ngã chấp lòng tu
Là trong cõi nhờ nghìn thu cội nguồn. 

  Trở lại chuyên mục của : Hoa Văn