HOÀNG LỘC


Bài Tiễn

chặm khô nước mắt mà về
về đâu
bỏ một mình ta rất buồn
ta tròn một kiếp long đong
tiễn em đau tận tấm lòng,
vậy thôi

cùng em không thể ra lời
ngày vui đã cạn gió trời còn bay
ta riêng giữ tấm tình này
chiều qua có lẽ sông đầy những mưa

em về quạnh quẽ quê xưa
nhìn chi hết biển mà chưa thấy người
của ta (mọi thứ trong đời)
theo em về cõi đất trời mù tăm.



Phu Nhân Qua Phố

phu nhân ra phố chiều xưa
khi anh trôi nổi đâu ngoài bến sông
để em đứng một mình buồn
mà con phố lại dửng dưng bóng chiều

anh về, trôi nổi về theo
nhìn nghiêng mái cổ vàng rêu cuối mùa

phu nhân ra phố về chưa?
đời anh còn bỏ đâu ngoài bến sông
chặm đi hạt lệ sau cùng
có khô phai được mấy trùng thời gian?

anh rời bến phố Hội An
phu nhân còn đứng bên đường, hẩm hiu...



Bàn Tay Biết Nói

bàn tay biết nói thuở yêu người
em vỗ về ai đã một thời?
để có lần tay em ghé lại
như có điều muốn nói với tôi

tôi lắng nghe ở một bàn tay
những ngón hiền không biết đơn sai
móng tay em chưa hề biết nhọn
chưa từng thêm vết xước cuộc đời

tôi nghe và tôi xin nhận lấy
cầm tay em trong tay của mình
bàn tay biết nói lại không nói
tôi hiểu rồi những lời lặng thinh...
  Trở lại chuyên mục của : Hoàng Lộc