HOÀNG THỊ BÍCH HÀ


Nhắn Với Người Em

Có người mê trái thanh trà
Bèn thương luôn cả ngôi làng ven sông
Nơi đây có bưởi, có bòng
Có thơm, có ổi, mít, dâu, cam đường…
 
Lỡ ghiền cây trái, ruộng vườn
Em ơi hãy chọn một người mà thương!
Yêu vừa đủ chữ tình vương
Đừng yêu nhau quá chán chường nay mai
 
Hôm nay khác với ngày mai
Cũng đừng thất vọng một hai đòi về
Đất quê có thói, có lề
Nhập gia tùy tục, câu thề vẹn nguyên
 
Đã vì hai chữ: lương duyên
Gắng đi cho trọn con thuyền với nhau
Tình phai trước, nghĩa thấm sau
Trăm năm em nhớ khắc câu… đá- vàng
 
Nếu mà duyên phận lỡ làng
Em đừng giận cả lối về sông Hương.
Sài Gòn, ngày 9/9/2022

Chỉ Em Thôi!

Em chỉ cần anh nhớ chút thôi!
Vậy mà nhung nhớ bủa vây rồi
Anh bị giăng mắc trong miền nhớ
Bao trùm, xuyên suốt cả trang thơ
 
Có lẽ vì ta vẫn mong chờ
Phép màu gặp lại thuở xa xưa
Nhưng rồi ngược lối mình hai nửa
Nên hoài xa cách…chỉ thương thôi!
 
Kiếp sau anh nhé, chờ em nhé!
Bên người em sửa gối nâng khăn
Cơm canh ngon ngọt bên câu chuyện
Đối ẩm tách trà xướng họa thơ
 
Em vẫn gội tóc bằng hoa bưởi
Lai sinh gặp lại vẫn hương quen
Anh nhớ tìm em nơi lối cũ
Trao gửi một đời chỉ em thôi!
Ngày 9/8/2019
 
Bao Điều Tha Thiết
 
Ngoài kia gió đã chuyển mùa sang
Trong gió hiu hiu, nắng nhạt vàng
Nhớ ai quên cả ngày…năm…tháng
Để lá thu vàng, dỗi…bay xa
 
Em nhớ thu xưa dưới trăng tà
Hiên nhà anh ghé gửi bài thơ
Gấp trong trang vở màu mực tím
Dự định tương lai của đôi mình
 
Em gửi lại anh lá thư tình
Một thời lãng mạn tuổi hoa niên
Trong thư có cả miền thương nhớ
Cho cả xa xưa, cả hiện giờ
 
Hôm nay lật lại bài thơ cũ
Có bao điều tha thiết để gọi tên
Cuộc tình rẽ lối về hai ngả
Còn lại nốt trầm vẫn vẹn nguyên!
Ngày 28/8/2019

  Trở lại chuyên mục của : Hoàng Thị Bích Hà