HOÀNG THỊ BÍCH HÀ
Sức Khỏe Là Vàng
Thanh xuân giờ đã cạn
Cũng gần chạm dốc đời
Người nhớ nhé người ơi
Hãy chăm lo sức khỏe
Đừng bao giờ bỏ bữa
Ngủ đủ giấc người nghe
Dù bận rộn đến đâu
Trước 10 giờ lo ngủ
Thể dục thật đầy đủ
Cứ nửa tiếng mỗi ngày
Tâm hồn phải thảnh thơi
Chọn yên bình vui sống.
Sài Gòn, ngày 2/10/2022
Mưa!
Nước mưa tưởng lệ ai rơi
Dang tay hứng lấy tả tơi giọt buồn
Trời Thu Huế vẫn mưa tuôn
Khóc tình ly biệt, ngọn nguồn nào vơi
Phương trời đơn lẻ người ơi
Thu về ngọn gió đơn côi cũng buồn
Em giờ vẫn nhớ luôn luôn
Cuộc đời dầu chẳng sẻ suôn chút nào
Đâu rồi những ước cùng ao
Đợi ngày trời đẹp trầu cau thắm nồng
Nhưng rồi chín đợi mười mong
Xa rồi màu áo ngóng trông thuở nào
Thư tình buổi ấy anh trao
Thề non hẹn biển em nào có quên
Một người nhỏ lệ sau rèm
Chờ người lữ thứ không thèm hồi hương
Trời mưa day dứt thêm thương
Lối về ngày cũ tan trường… một đôi.
Vì Răng?
Nhiều người hỏi vì răng mà yêu Huế
Anh trả lời như rứa thật là thương!
Làm sao mà quên cho được dòng Hương
Rồi núi Ngự khắc vào tim sâu đậm
Biết mưa nắng Huế, hay làm nư giận lẫy
Mưa trắng trời, bão lũ cũng thường niên
Rứa mà xa … nhớ da diết như điên
Dù cuộc sống giàu nghèo, thiên đường hay hạ giới
Phố xá nhỏ, đi mấy mô… đã tới
Chẳng lung linh mà nỗi nhớ cứ vơi đầy
Nét thâm trầm, cổ kính với thời gian
Đi khắp xứ, vẫn thương hoài một Huế
Huế vào thu, mùa mưa buồn như thế
Nụ hôn đầu buổi ấy có ai quên?
Tình vẫn đẹp như nguyên sơ của Huế
Tím một màu dù đá nát vàng phai
Có ai về em gửi chút nhớ mong
Gói hoài niệm giùm em trong lưu bút
Lá thư xưa còn vương màu mực tím
Thu lại về, nhiều man mác bâng khuâng.
Sài Gòn, ngày 11/10/2021