HOÀNG TRỌNG BƯỜNG


Nén Hương Lòng Cho Mạ
 
Giọt lệ này con rơi trên mộ mạ
Mấy năm trời con vẫn mãi cách xa
Ít khi nào được dịp ghé thăm qua
Thắp cho mạ nắm hương lòng con nguyện    
 
Dallas này hằng đêm con khấn nguyện
Xin cho hồn của mạ được thảnh thơi
Và an vui nơi chốn cuối chân trời
Đừng lưu luyến vì các con mạ nhé!
 
Đêm từng đêm nhớ thương con rơi lệ
Mạ không còn để ngồi kế bên con
Lòng dạ con mỗi lúc mõi héo hon
Bao giọt lệ không ngăn tràn trên gối
 
Đêm hằng đêm con vẫn còn nhức mỏi
Thì con đây mới hiểu được đêm xưa
Mạ trở trăn, trăn trở những đêm mưa
Nghe nhức nhối khi các con say ngủ
 
Mạ thương con bao niềm đau ấp ủ
Thế mà con vô tình quá mạ ơi!
Đến hôm nay con hiểu đã muộn rồi
Con mất mạ một ngày xa xưa đó
 
Dù bây giờ con khóc, con lệ nhỏ
Thì làm sao kéo níu được mạ ơi!
Tâm hồn con giờ đau khổ rã rời
Những giọt lệ khô cằn rơi trên mộ
 
Mạ biết không những đêm con nằm chộ
Mạ lại về vuốt tóc rối đầu con
Mạ thương con, mạ lo lắng cho con
Ôm lấy mạ con òa khóc nức nở
 
Nhưng mạ ơi là giấc mơ hôm đó
Con giật mình mộng vỡ nát trong đêm
Trời đêm buồn lòng con lại buồn thêm
Chăn chiếu lạnh, mạ ơi! Buồn da diết
 
Ngày hôm ấy mạ vẫy tay từ biệt
Khi con còn ở tận xứ Hawaii
Nhận hung tin con mắt lệ chảy dài
Con vội vã lên đường đi đến mạ
 
Nhưng quá trễ mạ nằm trơ cứng lạ
Mắt nhắm nghiền hai tay xếp vào nhau
Như mạ đang giấu kín một niềm đau
Mà có lẽ suốt đời không giải tỏa
 
Mạ nằm im trong chiếc hòm băng giá
Mà xung quanh con cháu chít khăn tang
Một màu khăn trắng toát đến ngỡ ngàng
Là báo hiệu cho con ngày mất mạ
 
Con lặng yên không nói điều gì cả
Anh em con đang khóc lệ sụt sùi
Nắp quan tài cây thánh giá bùi ngùi
Trong nhà chúa, lễ xong ra nghĩa địa
 
Cành hoa này con để vào huyệt địa
Vùi lấp chôn thân xác mạ hao gầy
Thế là con mất mạ kể từ đây
Khăn tang trắng quấn đầu con nhỏ lệ
 
Một tuần sau con rời xa tang lễ  
Mạ lạnh lùng dưới nấm mộ cô liêu
Mạ biết không cứ mỗi lúc trời chiều
Con nhớ mạ lệ trào lên khóe mắt
 
Hạ-Uy-Di (Hawaii) con đi mà cúi mặt
Ngày mạ mất tình con cũng mất theo
Sóng đại dương biển động vẫn ngặt nghèo
Con giã biệt Hạ-Woai  về Texas
 
Con đã sống những ngày buồn Dallas
Một mình con thất thểu cuối đường đi
Không còn mạ, tim con chết đơn côi
Trong cô độc con không còn muốn sống
 
Con sống lây lất những tháng ngày vô vọng
Anh em thì đang ở quá xa xôi
Trước mặt con , cánh cửa chắn tối trời
Con gục mặt nghe hồn con hoảng loạn…
 

Tháng 02/2018

Những Vần Thơ Cho Mạ
 
Mạ ơi! Những giọt lệ này
Là con nhỏ xuống vơi đầy tình con
Biết thương thì mạ chẳng còn
Nước mắt dù đổ chẳng còn mạ đâu
 
Giọt này là giọt thương đau
Giọt kia là giọt đớn đau trong lòng
Niềm đau ủ kín trong con
Mạ ơi! Tình mạ ruột con rối bời
 
Đêm đêm giọt lệ con rơi
Trào lên khóe mắt lăn côi gối mềm
Hồn con thổn thức nỗi niềm
Tim con quặn thắt triền miên tháng ngày
Mạ ơi! Mạ hỡi! Có hay
Sao con không nghĩ những ngày trước kia
Những ngày đợi mạ chợ về 
Những ngày mạ gánh nặng nề đôi vai
 
Tụi con những đứa con trai
Không lo phụ mạ những ngày gian nan
Thế mà mạ chẳng thở than
Đắng cay mạ chịu ráng kham một mình
 
Một mình an phận một mình ,
Một mình mạ chịu , một mình mạ mang
Những ngày mưa gió phũ phàng ,
Mạ bươn, mạ chải, mạ quàng, mạ lo
 
Những ngày đông lạnh co ro
Mạ đắp chiếu lạnh nhường cho con mền
Những ngày nắng rọi bên hiên
Đem rựa chẻ củi rồi khiêng một mình
 
Nhọc nhằn mạ cũng làm thinh
Cắn răng mạ chịu, nhọc nhằn mạ toan
Mạ ôm cuộc sống đa đoan
Lui cui một chắc mà cam mặc dù
 
Mạ làm như điếc như mù
Mạ không than vãn cho dù đau thương
Mạ không nghe những vấn vương
“Chân chó đạp lửa” mạ thường nói ra 
 
Con nghe mà thấy xót xa
Con nghe mà thấy muốn òa khóc to
Mạ ơi! Bếp trấu lò tro
Đói no một kiếp, so đo một đời
 
Nước mắt mạ giấu nụ cười
Đêm thân đau nhức, ngày thời cong lưng
Khi gồng gánh khi thúng bưng
Miễn sao cơm đủ, áo quần cho con
 
Thế mà con, phận làm con
Chưa lần chạy lại ôm hôn mạ già
Chưa lần nói với mạ là
Con thương mạ lắm! Mạ à! Mạ ơi!
 
Chị Tôi
(Giọt nước mắt cho chị Hoàng Thị Nguyệt)

 
Chị ra đi bỏ lại biết bao điều thương tiếc
Mà ngày xưa anh chị em mình đùm bọc lẫn nhau
Từ bát cơm , từ những miếng canh rau
Chị đã nấu dọn lên cho cả nhà ngồi quanh quẩn
 
Chị giúp em xuốc cươi và giã cám
Cho heo ăn và rãi bắp , luá cho gà
Nghĩa là chị đã làm tất cả mọi việc trong nhà
Cho em rảnh để đi “phá làng phá xóm”
 
Mạ cứ kêu tục danh chị là "con Rọm"
Vì ngày xưa chị ốm tựa con sâu
Nhưng chị nào có quản nại gì đâu
Làm hết việc từ phía sau ra phía trước
 
Hai vai chị chai lì vì gánh nước
Đổ đầy lu. đầy ảng cả trong ngoài
Chị ra vườn đào lên một ít khoai  
Rồi đem luộc để mấy anh em ăn đỡ đói
 
Chị là người biết mở và biết gói
Rất đảm đang lo công việc chu toàn
Hai tay chị như hai cái mũi khoan
Khoan đầu nọ, đầu kia không xiết kể
 
Ngày chị mất em chứa chan giọt lệ
Một quả bom rơi xuống nổ tan tành
Hai tay thì dắt hai đứa trẻ còn thơ
Hơi sữa mẹ của những ngày còn bé
 
Chỉ mình chị là xác bay tung tóe
Hất hai con bình an khòi tay cầm
Hình như chị hy sinh và bảo vệ chúng âm thầm
Nên chúng đã không trầy da, sứt trán
 
Năm chị chết là tết Mậu Thân sáu tám
Trong khi mạ và anh em đang tạm trú ở Lò Vôi
Nhận hung tin như sét đánh ngang trời
Mạ đã xỉu, còn anh em thì ràn rụa
 
Chị ơi chị! Sao chị lại bỏ đi như rứa?
Chị ra đi trong hoàn cảnh quá bi thương
Em là thằng đã lăn lộn chiến trường
Em không chết sao chị đành phải chết?
 
Em không hiểu không tài nào hiểu hết
Sao lại bắt mình chị phải hy sinh
Có phải chị hy sinh cho mấy đứa em mình
Để được sống trong thời gian chiến loạn?
 
Ngày chị chết ngoài kia còn bom đạn
Không môt ai đi nhận xác về chôn
Chỉ nước mất và những nỗi oán hờn
Đã đổ xuống trong những ngày thác loạn
 
Xác thân chị vùi lấp trong huyệt cạn
Ngay trước nhà bom đạn phá tan hoang
Cỏ ở đâu mà phủ lên cho xanh?
Chị hoang lạnh nằm một mình trong đó
 
Chị biết không? Ngày tạm cứu em đứng trước mồ chị đó
Tay cầm nhang mà không nói được nên câu
Chỉ biết đau và chỉ biết nguyện cầu
Cho hồn chị sớm tiêu diêu miền cực lạc
 
Lòng em chết và tình chị em thất lạc
Biết tìm đâu chị hỡi? Biết tìm đâu?
Em cấu xin sao cho được một phép màu
Chị sống lại để cùng em vui tí nữa
 
Rồi ngày tháng cũng qua đi lần lữa
Em âm thầm gạt lệ để xa quê  
Và chưa lần có ý định trở về
Thăm mộ chị và thăm ngôi nhà cũ
 
Em không muốn khơi tình xưa ủ rủ
Kỷ niệm xưa ngày có chị có em
Em trở về cũng chỉ để buồn thêm
Em xin lỗi thật tình xin lỗi chị
 
Chị biết không? Chị là người em trân quí
Và yêu thương trao đến chị nhất nhà
Tuy em là thằng “chi địa ba hoa”
Nhưng tâm khảm bao giờ cũng thương mến chị
 
Thôi chị ơi! Đường âm dương đôi ngả 
Chị em mình sẽ tái ngộ cùng nhau
Thì lúc đó mình sẽ hết thương đau
Chờ chị nhé! Chị chờ em với nhé!  
23/03/2018   
  Trở lại chuyên mục của : Hoàng Trọng Bường