HỒNG BĂNG
 


  Vườn Xuân
   Tặng anh Phong Tâm và bằng hữu nhân chuyến đi Cái Mơn- Bến Tre.


Tôi từ tuổi lá vàng bay
Duỗi rong theo gió xuân đài kiền nguyên
Vườn khoe cánh sắc an nhiên
Đỏ cây hoa Hạnh vòng lên đỉnh trời

Cho tôi gắn một nụ cười
Nở trên lộc nhú thay lời từ tâm.


  Hoa Xuân

Dạ thưa, nói nhỏ thôi, em
Màn sương mỏng lét bên triền núitan
Rằng khi tiển biệt đông tàn
Cũng khe khẽ tợ ru làn gió mai.

Có gì đâu cái sơ khai
Cũng không có buổi u hoài lìa xa
Trên cành rạng rỡ màu hoa
Từ vô lượng suốt giang hà, rằng xuân.


  Xuân Tha Hương

   " Một thoáng xao lòng nơi bến lạ
  Tôi nằm ôm chặt tuổi thơ tôi
  Sợ bay đi hết điều tôi cố...
   .. Giữ lại cho lòng đỡ cút côi"

Đã trót cưu mang đời viễn xứ
Trùng khơi khắc khoải nhớ quê nhà
Cây rơm đụn khói sương chiều phủ
Gáo nước, mái đầm..mờ mịt xa

Vẫn rực đồng xưa điên điển nở
Lúa mùa cong ngọn ngát đường trăng
Chèo ai khoả nước mênh mông, nhớ..
Hát hộ rằng tôi khúc viễn hành.

Tôi nhớ trường làng ông giáo cũ
Ê a tiếng trẻ ráp vần xuôi
Cây đa phủ cả trời niên thiếu
Tiếng trống trường che suốt cuộc đời

Bây giờ rưng rưng đời cô lữ
Thèm hương làng, nhớ cố nhân xa
Thấy chuyến phà đêm neo bến vắng
Rặng bần đom đóm hội mùa hoa.

Thắp nén tâm hương, không khói toả
Sao nghe trong mắt lệ nhoè cay
Cúi mặt nghẹn ngào mơ gió tết
Hẹn lòng mai lại giáp mùa Mai.


  Mùa Xuân Và Tôi

Buông tay vương nụ cười
Vàng rơi rơi hồn nhiên
Rưng rức tách chồi nụ
Xoè hoa xuân hồn nhiên.

Trời thanh thanh thuần khiết
Giống em ngày đôi mươi
Sông đầy vơi lẳng lặng
Sợi tóc thương tay người.

Đất nở đoá thuần tịnh
Nắng nheo nheo thật gần
Như xanh hơn màu cỏ
Thơm thơm hương tình nhân.

Vàng bay bay, bay bay
Ngỏ chia ly diệu kỳ
Lắt lay vờn trong gió
Hót gì mùa thiên di.

Cánh mai tôi theo gió
Rụng vàng sân nhà em
Cuộc từ ly vạn cổ
Rụng xuống và sinh sôi.


  Bánh Phồng Ngày Tết
            Tưởng nhớ song thân và đất quê Rạch Giữa, Phước Hưng.
             Kính tặng Anh Kiên Giang, Phong Tâm và bạn hiền Nguyệt Lãng.



Lúa vàng gặt để ra giêng cộ
Đồng phơi gốc rạ tiếng chim vang
Khuya nghe róc rách sôi nồi bánh
Cá đìa táp gió, đón xuân sang.

Nhớ đêm cận tết con gom lá
Ba nướng bánh phồng Nội gửi cho
Nếp rặt ươm hương dòng Rạch Giữa
Trăng treo cối quết ấm đôi bờ.

Ba nướng, trời đêm, con góp lửa
Tàn tro bay suốt cuộc đời con
Chiều nay gió cũ khêu niềm nhớ
Lửa tắt từ lâu vẫn ngọt dòn.

Mẹ chẻ nẹp tre hình rẽ quạt
Mo cau đựng bánh ngát hương đồng
Lá dầu cháy, ven đường tỉnh lỵ
Cội mai già vàng rực mùa bông.

Con nhai rôm rốp tro đầy tóc
Ba giũ nhanh tay bánh nở xoè
Ước nở phồng to mơ lộc lớn
Tiếng cười rôm rả dưới trời quê.

Nguyên tiêu lúa bó gom về hết
Sân rơm trâu đạp dưới trăng vàng
Tiếng hò đâu đó trong như vắt
Điệu huê tình len lỏi cà lang.

Hôm nay vẫn bánh phồng hương sữa
Con ăn nghe đắng ngắt trong lòng
Nhớ thương tiếng sóng ngoài sông Cái
Lá dừa sương đọng nắng mai non.

Bây giờ đâu có không gian ấy
Chốn cũ u hoài bặt tiếng chim
Nhớ bánh phồng xưa mùa trút lá
Đoanh tròng, con thắp nén hương thiêng.

 
Tịnh Mai
     (Nhân đọc Mưa Nguồn-Bùi Giáng)


Rằng mai bỏ phố ngược rừng
Nương ngàn xanh vốn đã từng chạm tay
Suối nguồn nở đoá vàng mai
Trổ hương tịnh lạc ngát ngày hoàn nguyên.


 
  Trở lại chuyên mục của : Hồng Băng