HỒNG BĂNG

Hỏi
Đêm nay mặt trời đi vắng
Sáng mai vầng trăng ngủ vùi
Đừng hỏi chúng về đâu.
Hãy thắp lên ngọn nến!
Hãy thổi tắt ngọn nến!
Khiêm cung bốn mùa luân vũ
Đừng hỏi chúng buồn hay vui.
Khẽ rút kiếm gọt từng ngọn cỏ
Mặt trời sáng loá lau khô giọt mồ hôi
Ở trong ánh sáng rạng ngời
Tôi - Em ngày chạm ngõ.
Tịnh Mai
Rằng mai bỏ phố ngược rừng
Nương ngàn xanh vốn đã từng chạm tay
Suối nguồn nở đoá vàng mai
Ngát hương tịnh lạc ngát ngày hoàn nguyên.
Mùa Xuân Và Tôi
Buông tay, vương nụ cười
Vàng rơi rơi hồn nhiên
Rưng rức tách chồi nụ
Xoè hoa xuân đoàn viên.
Trời thanh thanh thuần khiết
Giống em ngày đôi mươi
Sông đầy vơi lẳng lặng
Sợi tóc thương tay người.
Đất nở đoá thuần tịnh
Nắng nheo nheo thật gần
Như xanh hơn màu cỏ
Thơm thơm hương tình nhân.
Vàng bay bay, bay bay
Ngõ chia ly diệu kỳ
Lắt lay vờn trong gió
Hót gì mùa thiên di.
Cánh mai tôi theo gió
Rụng vàng sân nhà em
Cuộc từ ly vạn cổ
Rụng xuống và sinh sôi.
Lạc
Ngày sen hé nụ
Quanh tôi bụi bờ
Cây rừng chim chóc
Háo hức đợi chờ
Trao niềm tin cho.
Đoá hoa hứng sương
Như má em lúm
Giọt tròn thánh thiện
Hai đồng tiền duyên
Bướm bay tình luyến.
Ngày sen hé mở
Quanh tôi nồng nàn
Em sang mười chín
Áo mỏng hường nhan
Nụ hôn mầu nhiệm.
Ô hay giọt sương
Tiếng cười thắm đọng
Lăn trôi trên đường
Đồi hoa núp bóng
Dịu lời bao dung.
Giọt sương lá sen
Chảy thành nước mắt
Khô trong đoạ đày
Vằng vặc đêm đen
Trắng lời bạc rắc.
Giọt sương má lúm
Đậu trong mắt thơ
Trên mi khép hờ
Rớt bên đường cũ
Tung lớp bụi mờ.
Lạc nhau mấy độ
Đôi đồng tiền duyên
Trả em ngày cũ
Phận mình truân chuyên
Gió vờn nước xoáy.
Bay về lá sương…
Ao Bà Om, 1974
Thấy Em Cúi Nhặt
Đóa Trà Hoa Thơm…
Rằng xưa bất khả tư nghì
Càn khôn mọc rụng từ khi nhớ người.
Lặng nghe tịch tĩnh không lời
Có vì sao xé khung trời. Rụng sa.
Phất phơ giữa cõi ta bà
Thấy em cúi nhặt đoá trà hoa thơm.
Hóa Thân
Trước khi có mặt trên đời
Vốn tôi là cát ngàn khơi đỉnh ghềnh.
Một ngày bướm lượn, đưa duyên
Hoá thân bay đáp xuống miền sóng xao
Trót vin áo lụa hương đào
Cầm tay em hát tưởng vào hạnh phương.
Mai hoa trổ đoá vô thường
Chuông hồi cuối tiếng ngân dường đâu đây.
Tôi em giũ bụi hao gầy
Ngủ đi.. kẻo nhớ những ngày, ngày xưa.