HỒNG BĂNG
Nguyệt Luân
Dạt trôi
Cõi kiếp
Trầm phù
Ngộ trăng trong ngực
Em từ hồn nhiên
Một vầng
Vành vạnh
Thanh thiên
Chốn thâm áo
Giữa tim huyền diệu thơm.
Hư Thực Bên Hòn Giả Sơn
Bên hòn giả sơn
Nước tràn khe chảy
Mặt hồ động sinh
Sóng nhòe chiếu thuỷ.
Cúi soi mặt người
Lung linh ảnh hiện
(Ngọn giả sơn chìm
Tôi còn không em)
Hương nào bay bay
Ngát đầy tiểu cảnh
Chớp cánh, trùng vây
Bờ chân bến vọng.
Đưa tay dụi mắt
Búp khô tình này
(Vệt mờ áp út
Lang thang đoạ đày).
Tưởng cạn ly này
Sao còn giọt sót?
Để dành mai say
Vớt mùa trăng cũ.
Úp ly nhốt lại
Gót người nguyên khôi
Giả sơn tan rồi
Về thôi, trong tôi.