HÙNG NGUYỄN
Ca Từ Chiều Xuân...
Chiều xuân ơi! Chiều xuân hời...!
Bao nhiêu biển nhớ khóc cười với nhau?
Chiều xuân dáng nửa tà huy
Em treo đầu sóng từ bi với người
Buông lơi giọt trễ ru ời
Vòng tay nhan sắc ôm đời thiên thu...
Chiều xuân quảy sắc hoàng hôn
Về ta đầy gánh hồi môn rất hời
Dường em áo tím lạ người
Dưng không chung thủy thắt cười, ngó nhau...
Chiều xuân chim vội quên trời
Gắp muôn bông tuyết giục người đi hoang
Sợ tình xe mối dã tràng
Ta nghiêng lòng xuống sổ sàng yêu nhau...
Chiều xuân áo lụa bên trời
Lệ ai, hoàng hạc cứ vời vợi bay?
Từ em sa cuộc tình ngây
Mùa chưa chạm đáy đã say sưa... buồn.
Chiều xuân tóc tuyết lòa xòa
Ai mang tang trắng nhập nhòa đời ai?
Vườn người có thắm hoàng mai
Nhuộm vàng ta với kẻo hoài xuân nhau?
Chiều xuân ơi! Chiều xuân hời...!
Bao nhiêu ân ái... xin mời nhau... Hôn.
Nhặt Trên Lưng Gió
Lang thang nhặt được một người
Ngồi bên quán cỏ hát lời tri âm
Gió miền vô hướng căm căm
Tóc mai cũng lạnh... tay cầm tay nhau.
Lang thang nhặt được cuộc tình
Liêu trai nhan sắc tận nghìn trùng xa
Luân trầm mấy cõi thịt da
Gió đi mặc gió - Chiều qua mặc chiều.
Lang thang nhặt được hồ trường
Của ai uống dỡ nửa đường bỏ quên
Thì say cho cạn tuổi tên
Người như nhang khói thắp đền phù hoa.
Lang thang nhặt được... lại mình
Chắp tay quỳ giữa trang kinh Di Đà
Sá gì hạt cát Hằng Hà
Mà trời ngăn gió phù sa về người...
Rượu Chiều Lẫn Mấy Buồn Vui
Lẫn trong chén rượu vỉa hè
Có bao hạt bụi cay sè lương tri
Bồn chồn như một thai nhi
Còn trong bụng mẹ muốn đi dọn đời...
Lẫn trong chén rượu lề đường
Có bao nước mắt tha phương nhớ nhà
Não nề như một phù sa
Muốn về đất mẹ phải qua biển người...
Lẫn trong chén rượu ba xu
Có bao cánh mỏng phù du dập dềnh
Chông chênh như một bập bênh
Oán xưa ân cũ biết đền đáp ai...
Lẫn trong chén rượu rẻ tiền
Có bao nghĩa khí ngả nghiêng sóng đời
Buồn thiu như một kiếp người
Giang hồ gãy gánh cuộc chơi xóa bàn...