HUỲNH GIA
Chiếc Barie Mang Tên Số Mệnh
Bên kia chiếc barie là khoảng không
Con đường tôi đi không còn lối nào để rẽ
Chiếc barie run lên nhè nhẹ
Bước tiếp - hoặc quay lưng ?
Cơn mưa chiều qua vừa trút những giọt cuối cùng
Con đường loang loáng nước
Chiếc barie ướt nhoè - trơn tuột
Phía bên kia là khoảng tối không màu
Phía bên kia không có những nỗi đau
Không có nụ cười - niềm tin- nỗi buồn ...
hay những gì tương tự thế
Bàn tay vuốt nhẹ lên bờ lưng dâu bể
Một bước nhẹ nhàng , cánh cửa mở toang ...
Trong một lúc hoang mang
Chiếc barie nằm lắng nghe âm vang tiếng vọng
Bước tiếp ...?
Bên kia là khoảng trống
Dừng lại - quay về ...?
trả cho hết nợ nhân gian
Bên kia chíếc barie là ánh sáng của thiên đàng
Nơi không vướng những phiền ưu - lo toan - tính toán
Nơi không có những lần tim nhói lên vì tuyệt vọng
Tiếng khóc chực vỡ oà ...lòng nát vụn bởi nỗi đau
Bên kia chiếc barie tất nhiên sẽ không còn nhìn thấy được nhau
Bởi nơi đó không hề có tình yêu hiện diện
Bởi nơi đó những nụ cười sẽ đi vào miên viễn
Bước tiếp - hoặc quay lưng ...?
Có lẽ đời Tôi còn vương vấn bụi hồng trần
Tay vừa chạm chiếc barie...
Bỗng giật mình tỉnh giấc
Tiếng cười nói xôn xao ...
Những ánh mắt lo âu...
ngoài kia ánh mặt trời từ từ nép vào đêm trắng
Hoàng hôn buông nhạt nắng
Tôi phải quay về để xếp lại những ngổn ngang...
24/06/2009
Viết sau khi trải qua một ca phẫu thuật ...
Bài Thơ Cho Ký Ức
Tôi viết bài thơ ngày ấy tuổi hai mươi
Gởi lại cho người mấy mươi năm còn lại
Cho tiếc nuối đong đầy chiều hoang hoãi
Khi cánh chim trời khuất dạng cuối chân mây
Tôi viết về vầng trăng tỏa ánh sáng như ngày
Nơi tiếng hát vút cao giữa trời đêm lặng gió
Nơi có tình yêu gõ vào tim nghẹt thở
Từ đó đêm về thi thoảng khốc khô đau
Tôi viết cho cuộc đời như một giấc chiêm bao
Nơi gượng gạo buông tiếng cười cay đắng
Rồi sau đó giữa không gian vắng lặng
Chợt thấy mình - kẻ thất bại thảm thương
Tôi viết cho tôi ...từ nghịch lý đời thường
Hơn hai mươi năm đói - nghèo và khổ cực
Những cơn lốc xóay cuồng lên từng lúc
Nhổ bật niềm tin về hạnh phúc loài người
Tôi viết cho ngày giã biệt thuở rong chơi
Từng bước xoãy theo lối mòn mải miết
Tửởng có lúc buông trôi vì quá mệt
Lại vội vàng gựơng dậy ...bước từ đầu !?
Và muốn viết cho riêng vùng ký ức khắc sâu
Để từ đó nghe một chút lòng thanh thản
Chừng có lẽ cuộc đời còn phóng khoáng
Tặng nửa nụ cừơi còn sót lại trong nhau
Bài Không Tên Cho TA
Ta nhặt được mảnh tình
bị người đời quăng ném
trên một quảng đường trơn
sau những cơn mưa dập vùi
ướt nhẹp
Người lướt ngang
nhìn
Người lướt ngang
vô tình
Ta vắt mảnh tình người
phía khung cửa lặng thinh
Nơi ánh nắng của sự ôn hòa chiếu vào lổ chổ
Một nửa rách bươm
khốn khổ
Một nửa còn nguyên vẹn
nhưng không thể gọi tinh tươm
Dường lem luốc
dường ...
Ta dỗ về vuốt phẳng
độ co dãn níu ghì
dùng dằng
dai dẵng
Mảnh tình đời
méo xệch
Ta đau
Ta tìm sợi chỉ kim tuyến lung linh trong ánh sáng lầu bầu
Sợi chỉ lung linh còn sót lại
trong mớ hỗn độn của nhân tình thế thái
Đời còn chút vị tha ?
Ta dặn dò chính ta
hãy vá víu một cách thật thà
tỉ mẩn
Thế rồi
một nửa vẹn nguyên lại tỵ hiềm
lấn cấn
Ta ngẩng cao đầu
tiếp tục ...
Hay buông thõng
thối lui ?
Mảnh tình đời
ta lỡ nhặt
Người bỏ quên rồi
Thôi ! trải rộng
Ngắm chơi .
02/04/2015
Anh - Em Và Mùa Hạ
Trời hôm nay ,nắng nhuộm màu hoa cúc
Gío mơn man tà áo mỏng ngại ngần
Nắng mỉm cười hôn nhẹ má bâng khuâng
Mây trắng xoá bay về đâu vội vã
Công viên vắng lá vương đầy ghế đá
Em lang thang gót mỏng bóng nghiêng gầy
Chiều Hạ buồn phơn phớt tím màu mây
Trời hanh nắng gió ngập ngừng thở nhẹ
Em đưa tay ngoắt Hạ vàng hỏi khẽ
Vào Hạ rồi , nơi ấy có lạnh không ?
Ở nơi đây em cùng chút nắng hồng
Xin ôm trọn vòng tay tròn sưởi ấm
Lời xa xôi... tim em giờ đã thấm
Bởi vô tình mùa Hạ tím không gian
Bởi bây giờ còn cách nẻo quang san
Nên giá rét về đây giành nắng Hạ
Em và anh hai đời hai mùa Hạ
Hạ bên em phượng đỏ rực sân trường
Mùa Hạ về anh lại thoáng vấn vương
Bao kỷ niệm thuở học trò xưa cũ
Em không có kỷ niệm nào ấp ủ
Để cùng anh dạo mãi khúc tình ca
Nhìn anh buồn nuối tiếc những ngày xa
Em ao ước bên anh cùng chia sẻ
Anh hỡi anh kỷ niệm rời xa nhé !
Người đi rồi cùng hạnh phúc đời riêng
Đừng nghen anh ! đừng ôm mãi ưu phiền
Xin rũ bỏ những buồn vui quá khứ
Vui đi anh ! đừng mãi chìm tư lự
Hãy mỉm cười em đang ở kề bên
Vào lãng quên mùa - Hạ kỷ niệm buồn
Em xin nguyện cùng anh mùa Hạ mới...
2006
Bên kia chiếc barie là khoảng không
Con đường tôi đi không còn lối nào để rẽ
Chiếc barie run lên nhè nhẹ
Bước tiếp - hoặc quay lưng ?
Cơn mưa chiều qua vừa trút những giọt cuối cùng
Con đường loang loáng nước
Chiếc barie ướt nhoè - trơn tuột
Phía bên kia là khoảng tối không màu
Phía bên kia không có những nỗi đau
Không có nụ cười - niềm tin- nỗi buồn ...
hay những gì tương tự thế
Bàn tay vuốt nhẹ lên bờ lưng dâu bể
Một bước nhẹ nhàng , cánh cửa mở toang ...
Trong một lúc hoang mang
Chiếc barie nằm lắng nghe âm vang tiếng vọng
Bước tiếp ...?
Bên kia là khoảng trống
Dừng lại - quay về ...?
trả cho hết nợ nhân gian
Bên kia chíếc barie là ánh sáng của thiên đàng
Nơi không vướng những phiền ưu - lo toan - tính toán
Nơi không có những lần tim nhói lên vì tuyệt vọng
Tiếng khóc chực vỡ oà ...lòng nát vụn bởi nỗi đau
Bên kia chiếc barie tất nhiên sẽ không còn nhìn thấy được nhau
Bởi nơi đó không hề có tình yêu hiện diện
Bởi nơi đó những nụ cười sẽ đi vào miên viễn
Bước tiếp - hoặc quay lưng ...?
Có lẽ đời Tôi còn vương vấn bụi hồng trần
Tay vừa chạm chiếc barie...
Bỗng giật mình tỉnh giấc
Tiếng cười nói xôn xao ...
Những ánh mắt lo âu...
ngoài kia ánh mặt trời từ từ nép vào đêm trắng
Hoàng hôn buông nhạt nắng
Tôi phải quay về để xếp lại những ngổn ngang...
24/06/2009
Viết sau khi trải qua một ca phẫu thuật ...
Bài Thơ Cho Ký Ức
Tôi viết bài thơ ngày ấy tuổi hai mươi
Gởi lại cho người mấy mươi năm còn lại
Cho tiếc nuối đong đầy chiều hoang hoãi
Khi cánh chim trời khuất dạng cuối chân mây
Tôi viết về vầng trăng tỏa ánh sáng như ngày
Nơi tiếng hát vút cao giữa trời đêm lặng gió
Nơi có tình yêu gõ vào tim nghẹt thở
Từ đó đêm về thi thoảng khốc khô đau
Tôi viết cho cuộc đời như một giấc chiêm bao
Nơi gượng gạo buông tiếng cười cay đắng
Rồi sau đó giữa không gian vắng lặng
Chợt thấy mình - kẻ thất bại thảm thương
Tôi viết cho tôi ...từ nghịch lý đời thường
Hơn hai mươi năm đói - nghèo và khổ cực
Những cơn lốc xóay cuồng lên từng lúc
Nhổ bật niềm tin về hạnh phúc loài người
Tôi viết cho ngày giã biệt thuở rong chơi
Từng bước xoãy theo lối mòn mải miết
Tửởng có lúc buông trôi vì quá mệt
Lại vội vàng gựơng dậy ...bước từ đầu !?
Và muốn viết cho riêng vùng ký ức khắc sâu
Để từ đó nghe một chút lòng thanh thản
Chừng có lẽ cuộc đời còn phóng khoáng
Tặng nửa nụ cừơi còn sót lại trong nhau
Bài Không Tên Cho TA
Ta nhặt được mảnh tình
bị người đời quăng ném
trên một quảng đường trơn
sau những cơn mưa dập vùi
ướt nhẹp
Người lướt ngang
nhìn
Người lướt ngang
vô tình
Ta vắt mảnh tình người
phía khung cửa lặng thinh
Nơi ánh nắng của sự ôn hòa chiếu vào lổ chổ
Một nửa rách bươm
khốn khổ
Một nửa còn nguyên vẹn
nhưng không thể gọi tinh tươm
Dường lem luốc
dường ...
Ta dỗ về vuốt phẳng
độ co dãn níu ghì
dùng dằng
dai dẵng
Mảnh tình đời
méo xệch
Ta đau
Ta tìm sợi chỉ kim tuyến lung linh trong ánh sáng lầu bầu
Sợi chỉ lung linh còn sót lại
trong mớ hỗn độn của nhân tình thế thái
Đời còn chút vị tha ?
Ta dặn dò chính ta
hãy vá víu một cách thật thà
tỉ mẩn
Thế rồi
một nửa vẹn nguyên lại tỵ hiềm
lấn cấn
Ta ngẩng cao đầu
tiếp tục ...
Hay buông thõng
thối lui ?
Mảnh tình đời
ta lỡ nhặt
Người bỏ quên rồi
Thôi ! trải rộng
Ngắm chơi .
02/04/2015
Anh - Em Và Mùa Hạ
Trời hôm nay ,nắng nhuộm màu hoa cúc
Gío mơn man tà áo mỏng ngại ngần
Nắng mỉm cười hôn nhẹ má bâng khuâng
Mây trắng xoá bay về đâu vội vã
Công viên vắng lá vương đầy ghế đá
Em lang thang gót mỏng bóng nghiêng gầy
Chiều Hạ buồn phơn phớt tím màu mây
Trời hanh nắng gió ngập ngừng thở nhẹ
Em đưa tay ngoắt Hạ vàng hỏi khẽ
Vào Hạ rồi , nơi ấy có lạnh không ?
Ở nơi đây em cùng chút nắng hồng
Xin ôm trọn vòng tay tròn sưởi ấm
Lời xa xôi... tim em giờ đã thấm
Bởi vô tình mùa Hạ tím không gian
Bởi bây giờ còn cách nẻo quang san
Nên giá rét về đây giành nắng Hạ
Em và anh hai đời hai mùa Hạ
Hạ bên em phượng đỏ rực sân trường
Mùa Hạ về anh lại thoáng vấn vương
Bao kỷ niệm thuở học trò xưa cũ
Em không có kỷ niệm nào ấp ủ
Để cùng anh dạo mãi khúc tình ca
Nhìn anh buồn nuối tiếc những ngày xa
Em ao ước bên anh cùng chia sẻ
Anh hỡi anh kỷ niệm rời xa nhé !
Người đi rồi cùng hạnh phúc đời riêng
Đừng nghen anh ! đừng ôm mãi ưu phiền
Xin rũ bỏ những buồn vui quá khứ
Vui đi anh ! đừng mãi chìm tư lự
Hãy mỉm cười em đang ở kề bên
Vào lãng quên mùa - Hạ kỷ niệm buồn
Em xin nguyện cùng anh mùa Hạ mới...
2006