KHA TIỆM LY


Chẳng Dám Ước Mơ
 
1. Tôi chỉ là người cơm rau áo vá,
Chẳng dám ước mơ cho thắm chút cuộc đời.
Bởi mơ ước là trăng sao vời vợi,
Ngước cao nhìn chỉ là ảo ảnh mà thôi!
 
2. Đường vạn dậm suốt đời là cô lữ,
Phận cỏ cú, cỏ gà, đâu dám sánh cùng bóng cả cây to..
Ngặt tôi là kẻ chuyên nghề bán văn, bán chữ,
Lại gặp nhằm thời chữ nghĩa chỉ đem cho!
 
3. Tôi là kẻ gặp trăm ngàn vận bỉ,
Mà thích ba hoa viết Lý Ngạo Đời!
Đâu dám ước mơ một hồng nhan tri kỷ,
Nên chỉ âm thầm ôm ảo vọng mà thôi!
 
4. Tôi là kẻ bán trời không cần văn tự,
Bụng ấp rượu cồn, lép xẹp kinh luân,
Giỡn mặt Diêm Vương, đùa cùng quỷ sứ,
Nên dám mơ nào một bóng giai nhân!
 
5. Tôi chỉ là kẻ giả khùng, giả điên qua ải.
Là thằng say, thằng bán chữ, ngạo đời.
Thì dám hỏi, trong muôn trùng hoa vườn, hoa dại,
Có đoá boa nào dám nói yêu tôi?

Men Tình Ngày Ấy
(Gởi HTH)
 
Dăm chén rượu cay mấy chén đời
Chén tình chưa cạn đã mềm môi
Men tình em ướp hương cay đắng
Nên chén ân tình sớm nhạt hơi
 
Từ em rời bến về bên đó
Cây cách sau vườn nén nỗi đau
Đò ngang chở nặng bao chua xót
Bình rượu nghiêng nghiêng trút núi sầu!
 
Cũng tại mình có duyên không nợ,
Nên vạn lần thương đã hóa hư không
Chiều xuống chậm, bông lục bình tím ngắt,
Nên gió cù lao cũng lạnh lùng!
 
Ta cúi lượm những mảnh tình vụn vỡ
Ráp lại yêu thương nơi bến sông nghèo
Mái chèo khua còn để bao lưu luyến
Mà một nụ cười em cũng nỡ mang theo!
 
Gió mưa không đẹp màu hoa lá
Áo cũ còn chi sợi tóc vương?
Em mang hết hương yêu về xứ lạ
Để lại nơi nầy những vết thương!

  Trở lại chuyên mục của : Kha Tiệm Ly