LÂM SƠN DUNG


Còn Thương Không?
 
Còn thương không khoảng trời lơ đãng?
Ngày qua ngày... dĩ vãng phôi pha!
Nhớ về đâu...đêm sáng trăng ngà...
Nghĩ về nhau mơ niềm hạnh phúc...
 
Còn thương không một thời xa hút?
Chiều tan trường bay ngút ngàn mây...
Mộng êm đềm theo hướng tương lai
Bờ vai ấm buông dài mái tóc..
 
Còn thương không...thôi đừng trách móc!
Lá rụng hoài...lăn lốc đường xưa
Ai đợi chờ đưa đón dưới mưa?
Đôi mắt ướt cho vừa hờn giận...
 
Còn thương không... cuộc đời lận đận?
Áo dài bay...bay tận trời xa...
Trắng lung linh qua bóng chiều tà
Ôi ! ước mơ la đà xao động...
 
Còn thương không...bao lần hy vọng?
Để bây giờ lạc lỏng đời riêng!
Đêm đêm dài thêm giấc cô miên
Thời gian cứ nghiêng qua miền ly biệt...

Biết Đâu

 
Biết đâu đời chuyển niềm thương
Nghe trong hơi thở vấn vương vô cùng!
Dù không hẹn ước tương phùng
Cũng mong chờ đợi cùng chung nỗi buồn...
 
Biết đâu cảm xúc ngọn nguồn
Cũng vui hạnh phúc theo luồng gió bay...
Gặp nhau chưa nắm bàn tay
Rồi buông nồng ấm phôi phai cuối trời...
 
Biết đâu chưa nói nên lời
Mà con tim đã gọi mời bấy lâu
Dù cho ngày tháng về đâu...
Bước chân chẳng ngại sông sâu, sóng đùa...
 
Biết đâu mùa đã sang mùa...
Tìm trong sớm nắng, chiều mưa chút tình
Dường như mình xót xa mình
Có không...đôi mắt đang nhìn...biết đâu!

  Trở lại chuyên mục của : Lâm Sơn Dung