LÊ KIM THƯỢNG
1. Phố Cũ
Người về… nắng đội mây che
Hàng hiên phố cũ nằm nghe… thất tình…
Người về, giữa cõi phù sinh
Dập dồn chiêng trống, lộng hình ái thư
Người về, tàn cuộc tạ từ
Chén đưa chén tiễn ngật ngừ cơn say
Người về, theo gió heo may
Tình xưa theo lá chao bay cuối đường
Người về, thở một hơi sương
Môi chia sớt giọt mật đường chiêm bao
Người về, quen mặt lạ chào
“Yêu nhau cởi áo…” tan vào câu thơ
Người về, xô nước tràn bờ
Lòng riêng đau một nỗi chờ dựng xiêu
Người về, nắng xế chợ chiều
Lỡ duyên lỡ nợ… tiêu điều sớm trưa
Người về… một sớm mai mưa
Điểm trang son phấn… sang mùa vu quy
“Người về bỏ tuổi xuân thì
Bóng chim tăm cá… một đi không về…”
2. Mưa Chiều
Chiều xưa… mưa bụi đầy trời
Bên tôi em ngủ… nụ cười chiêm bao
Ơi em… mắt phượng môi đào
Thở run ngực nhỏ, ngọt ngào môi hôn
Ơi em… tình nhớ dập dồn
Tay dang nhánh mỏi cho hồn đong đưa
Thương người sáng nắng chiều mưa
Đắng cay tiếng hát, âm thừa vu vơ
Tạ ơn… mắt đợi môi chờ
Tôi con thuyền nhỏ lạc bờ rồi em…
“Lá rách gói chẳng đặng nem
Bởi anh chậm bước nên em có chồng
Thà rằng chẳng biết cho xong
Biết ra thêm để đau lòng sầu bi…” (1)
Ninh Hòa, tháng 12. 2016
(1) Ca dao
Người về… nắng đội mây che
Hàng hiên phố cũ nằm nghe… thất tình…
Người về, giữa cõi phù sinh
Dập dồn chiêng trống, lộng hình ái thư
Người về, tàn cuộc tạ từ
Chén đưa chén tiễn ngật ngừ cơn say
Người về, theo gió heo may
Tình xưa theo lá chao bay cuối đường
Người về, thở một hơi sương
Môi chia sớt giọt mật đường chiêm bao
Người về, quen mặt lạ chào
“Yêu nhau cởi áo…” tan vào câu thơ
Người về, xô nước tràn bờ
Lòng riêng đau một nỗi chờ dựng xiêu
Người về, nắng xế chợ chiều
Lỡ duyên lỡ nợ… tiêu điều sớm trưa
Người về… một sớm mai mưa
Điểm trang son phấn… sang mùa vu quy
“Người về bỏ tuổi xuân thì
Bóng chim tăm cá… một đi không về…”
2. Mưa Chiều
Chiều xưa… mưa bụi đầy trời
Bên tôi em ngủ… nụ cười chiêm bao
Ơi em… mắt phượng môi đào
Thở run ngực nhỏ, ngọt ngào môi hôn
Ơi em… tình nhớ dập dồn
Tay dang nhánh mỏi cho hồn đong đưa
Thương người sáng nắng chiều mưa
Đắng cay tiếng hát, âm thừa vu vơ
Tạ ơn… mắt đợi môi chờ
Tôi con thuyền nhỏ lạc bờ rồi em…
“Lá rách gói chẳng đặng nem
Bởi anh chậm bước nên em có chồng
Thà rằng chẳng biết cho xong
Biết ra thêm để đau lòng sầu bi…” (1)
Ninh Hòa, tháng 12. 2016
(1) Ca dao