LÊ KIM THƯỢNG
Tương Tư
Xin em, dừng lại đây
Bên thềm xưa đá cũ
Thành cổ, chiều mưa thu
Bóng hoàng lan tìm thấy
Bây giờ, ngồi xuống đây
Khói tứ bề vây bủa
Buồn chập chùng như mây
Tình xa bay mấy thuở
Thôi em, về đi em
Trăng xế đường rong ruổi
Lá chiều xếp cánh chim
Bóng theo người lầm lũi
Bây giờ, ta còn đây
Sáo diều lên hiu hắt
Ngật ngừ giữa cơn say
Rượu rót tràn nước mắt
Rượu tràn bờ sinh tử
Tình căng buồm viễn du
Trăng hết đời tình sử
Rơi xuống hồn tương tư
Ninh Hòa,tháng 5. 2015
Mộng Dữ
Anh nằm mộng, thấy anh thành muông thú
Chẳng biết làm gì, đi xuống đi lên
Anh há miệng giả làm con vượn hú
Trăng chưa tan mà bóng ngã lăn kềnh
Anh nằm mộng, thấy anh thành bóng núi
Lưng nghe đau khi cây cỏ nẩy mầm
Điều rất lạ, là khi lòng đau nhói
Anh yêu đời và quán triệt nghĩa trăm năm
Anh nằm mộng, thấy người anh chín đỏ
chim muông về chia chát trái nhân sinh
Anh hốt hoảng nhận ra đời cam khổ
đốt hương đêm xem máu chảy trong mình
Anh nằm mộng, thấy tiền thân rực lửa
Cả người xoay theo nhật thực u minh
Ôi thánh thể đã ngã người nôn mửa
Hào quang xưa đã xuất hiện nguyên hình
Anh nằm mộng, thấy mắt xanh như ngọc
Cõi thế nhân anh nhìn thấu tị hiềm
Lòng quá nãn khi hiểu mình bất lực
Nghe tan hoang dữ dội cõi mê thiền
Anh hết mộng, khi lòng anh thấm mệt
Những mê đời theo dằn vặt nhiễu nhương
Khi đất trời này chìm trong hư – thực
Là tâm linh anh đạt đạo vô thường
Ninh Hòa,tháng 05.2015