LÊ KIM THƯỢNG
Xuân Quê 1 - 2
1.
Quay về Quê Mẹ ngày xưa
Cây đa, đình cũ nắng mưa cỗi già
Mây đùn lớp lớp núi xa
Sương mờ giăng mắc, nhạt nhòa từng không
Se se gió lạnh tàn Đông
Mùa Xuân vừa chớm, nắng hồng vừa sang
Gió đùa sóng lúa đồng vàng
Áo hoa trong gió dịu dàng về đâu
Vườn em rụng trắng hoa cau
Trầu xanh lối ngõ, tươi màu chờ mong
Làn da em rám nắng hồng
Hây hây ửng đỏ, mặn nồng chân quê...
Lắng nghe trong gió đưa về
Lời ru tha thiết, vỗ về, nao nao
Ngàn Lau vạt nắng hanh hao
Tre gầy rũ bóng xanh xao bên đường
Nước sông, muối biển, củi vườn...
Cơm chiều thanh đạm, thân thương ngọt lành
Lang thang vườn mộng mình anh
Chiều tà, ai thả khói xanh lên trời
Chiều quê... bên mái hiên đời
Rượu quê... Tri kỷ... ấm người xa quê
Bao năm lãng tử quay về
Vầng trăng còn đó... lời thề còn đây
Tay nâng chén rượu vơi đầy
Không say men rượu, mà say men lòng...
2.
Tạ từ làng cũ, núi sông
Người đi xa xứ, ngóng trông quê nhà
Gian truân trong Cõi Người Ta
Kiếp Phù Sinh cũng bôn ba một đời
Những ngày không có mặt trời
Có mưa bay lạc, rã rời mưa tuôn
Dòng sông nước chảy xa nguồn
Nước trôi, sao bóng người buồn không trôi?
Mười năm lòng luống ngậm ngùi
Ngày vui dĩ vãng, chôn vùi xa khơi
Ngồi buồn ngắm giọt trăng rơi
Mây trôi lãng đãng bên đời viễn du
Thềm rêu, bóng tối tịch u
Cửa Sài khép kín... chim gù thở than
Đèn khuya bóng lả, bấc tàn
Hiên ngoài hương tỏa Dạ Lan thơm nồng
Gọi quê, tiếng lạc hư không
Gọi quê, đồng vọng mênh mông đất trời
Mai sau Dâu - Biển đổi dời
Tình quê vẫn giữ trọn lời sắt son
Mai sau nước chảy, đá mòn
Tình quê vẫn giữ vuông tròn nguyên trinh
Một lời nguyện ước đinh ninh
Trăm năm chung thủy mối tình Cố Hương...
Xuân Sắc 1 - 2 - 3
1.
Những ngày hai đứa thơ ngây
Trời xanh, xanh ngắt... bay bay cánh diều
Một trời thương... Một trời yêu...
Sớm Xuân hò hẹn. Thu chiều rong chơi
Tôi - Em nửa bước không rời
Tan trong nhau cả một thời tuổi thơ
Cát bồi bến mộng, bờ mơ
Ngày vui lấp lánh, đêm chờ chênh chông...
2.
Màu Sen tươi thắm môi hồng
Mắt huyền xa vắng, mênh mông đất trời
Tay che, khúc khích tiếng cười
Chút hờn, chút giận... cho người xót xa
Tóc thề, da phấn, mặt hoa
Nắng rơi bầu ngực, nõn nà, tươi nguyên
“Ba thương, má lúm đồng tiền...”
Câu Ca dao cũ qua miền xuân xanh
Tơ tình buộc chặt em anh
Tình đầu vừa chớm, đã thành tình si
Vòng tay ôm dáng xuân thì
Say say hương tóc... ngày đi bềnh bồng
Ngủ đi em... ngủ giấc nồng
Ngủ đi em... giữa mênh mông Xuân về
Ngủ đi, cho chín cơn mê
Ngủ cho quên hết lối về xa xăm...
Nụ hôn rơi mắt lá răm
Cầu mong tình mãi trăm năm đậm đà
Hỏi lòng, sao lắm thiết tha
Hay là kiếp trước... đã là của nhau?
“Thương nhau, cởi áo cho nhau”
Áo xiêm ngày ấy... “qua cầu gió bay”...
3.
Cám ơn em đã đắm say
Cám ơn tình đã cao bay phai màu
Tiễn em về chốn sang giàu
“Được mùa lúa, úa mùa cau”... đau lòng
Thuyền tình rẽ ngã ba sông
“Thia lia quen chậu, vợ chồng...”... Buồn ơi!
Tiễn em về ở với người
Lòng buồn chát đắng... môi cười mà đau
Hiên đời, thánh thót giọt Ngâu
Giọt thương, giọt nhớ, giọt sầu... lệ tuôn
Thuyền em theo nước lên nguồn
Tôi theo con nước, buồn buồn ra khơi
Tôi - Em xuôi ngược dòng đời
Xa câu thề hẹn... nghẹn lời Phu - Thê
Em xa ngàn dặm sơn khê
“Ngày - Tình - Yêu” có nghĩ về... người xưa?
Đêm dài, dài lắm đêm mưa
Bóng người đơn lẻ, song thưa... cỗi già
Em bây giờ... vợ người ta
Trong mơ... em vẫn nguyên là... của anh...
Ninh Hòa, tháng 01. 2018
“...” Ca dao