LÊ PHƯƠNG CHÂU


Một Tôi

Và rong rêu cõi u tình
Tôi đi vào chốn vô hình - một tôi
Có âm vọng, có sông bồi
Phù sa cát lở dạo chơi tương phùng

Lên cao dốc thở mây lùng
Hồi chuông mọc cánh bủa trùng bốn phương
Bờ tôi da nõn mù sương
Dòng tôi khát giọt mưa buồn giao ca.


Bên Dốc Tình Xuân

Nói  với ta ngồi chờ mưa tháng chạp
Nhìn áng trời soi nhẹ hiên mai
Làn mây mỏng như tờ giăng lá lụa
Biết có còn sót chút gió đông

Ta tìm xuân tuyết rơi ngầm tim thiếu phụ
Có hạt mưa sa - nhánh tay võ vàng chờ đợi
Mưa tháng chạp nước trôi đọng –
khe vườn thơ kỷ niệm
Xanh ngọn bút trổ cành pháo hoa vàng đỏ
Một góc trời thanh thoát quay lưng
Là ta chong nến thẩn thờ  
chông chênh ngàn sau
Ngàn sau nữa!

Đêm rất muộn - bờ mi se huyết lệ
Căng hồng đồi
núi thắp hoang sơ
Tỉ tê chim muông dừng tiếng hót
Róc rách suối reo dòng thuỷ mặc
Lùi xa ta một chỗ - vệt canh giờ

Tiếng gà gáy tinh khôi ngày tỉnh thức
Là xuân sang thay lá sớm hơn
Ta tự hỏi còn nơi nào duy nhất
Che dáng mình mù rợp dấu buồn tênh

Từ non cao ta đo vòng sương đậm
Trời bao la miên viễn giấc mơ thầm
Ở nơi đó - một nơi in mắt lắm
Và mai này ta trở gót về thăm

Âm tango quàng bục thềm xào xạc
Thì cứ say – tỉnh say nghiêng ngã
Chỗ đi về như đang nói cùng nhau
Cứ hít thở màu hoa hương cỏ lạ
Cứ ngày đêm chạm mặt đất trôi mau

Thinh không lượn vòng câu lục bát
Âm thiều quang say ngọn sóng vỡ đê
Đăm chiêu hỏi xuân hồng hay tím
Cho tim mình ấm một tình quê!
                                         

Tình Cờ

Vỡ oà con dốc xuống lên
Mây treo trên đồi lên xuống
Xoè tay rã ngón cong queo
Nghe cánh lục bình cuồng xoay.
Tiếng ai gọi đò văng vẳng

 
Dốc Thở Cuối Đông

Trôi theo nhánh sông ngày ấy
Tỉ tê nỗi nhớ dỗi hờn
Lướt nhẹ chân trời xanh lá!
Ngẩng đầu niệm áng ly hôn

Một tôi chân xuyên rừng rú
Vùi cụm mây hồng ao sâu
Ngây ngô thốt lời thiên sứ
Hạt trăng an bình thiên ngâu

Ung dung chờ hiu hiu ngủ
Xuân về toả sóng non tiên
Bên song chim ca tâm nguyện
Khói vân du đỉnh diệu huyền

Mai mốt hay kia về muộn
Tóc rồi xoã bến thiên  hương
Nhánh sông dài xuôi ra biển
Thềm trăng rạng sóng đông phương!


                           

  Trở lại chuyên mục của : Lê Phương Châu