LÊ THANH HÙNG

 

Chiều Rơi Tiếng Chim Cút Lạc Bầy
 
Ẩn mình trong thảm cỏ tơ non
Con cút lạc bầy kêu hối hả
Nắng cuối ngày, treo trên cành lá
Ngập ngời xa, khuất lấp lối mòn
                  *
Cuối trời một vạt mây lẽ loi
Không vội vã, cứ trôi hờ hững
Chỉ vạt cỏ, thản nhiên chịu đựng
Tiếng cút kêu, khắc khoải lạc loài
                   *
Trôi an bình, một buổi chiều quê
Tiếng chim cũng lặng im trong cỏ
Lặng lẽ chiều, chỉ còn ngọn gió
Lang thang theo từng bước chân về
                   *
Một chút chiều đọng lại dư ba
Trong vệt nắng loang mờ khập khễnh
Người đã đi, xa bờ khuất bến
Nỗi hoài hương trong suốt: quê nhà
                    *
Gió đong chiều sao rối lòng ta
Trong tiếng cút lạc bầy, khắc khoải
Con đường nhỏ, thẩn thờ không nói
Khoảng trắng mờ, nhơ nhẩn trượt qua ...
 
Chiếc Bong Bóng Bay
Trong Chiều Lễ Hội

 

Những chiếc bong bóng lẫn màu xanh đỏ
Lồng lộng bay trong gió
Lễ hội tan chiều
Khán đài còn lỏng chỏng, liêu xiêu
Những đứa trẻ nhìn theo, khát khao bối rối
Chiếc bong bóng bay qua ba đồng bảy đổi
Hún hút trời chiều, vàng cuống rạ mùa thu
Tia nắng cuối ngày soi, rối lẫn phập phù
                             *
Nói cho cùng, mọi lễ thức đều giành cho những người đang sống
Để gắn kết yêu thương từng phận đời bé bỏng
Nên khi cầu cúng thánh thần
Xin đừng vội đưa vào lợi ích của bản thân ...
Nếu sống vì tha nhân thì đâu có gì hối tiếc
Dù năm tháng, cuộc đời đã hao mòn, vắt kiệt
Tuổi trẻ, tình yêu và những nỗi khát khao
Vẫn cứ hồn nhiên như một thuở nào
                            *
Chạy theo chiếc bong bóng, tuột tay bay trong gió
Mếu máo vạch trời tìm, cầu mong nó sẽ rơi đâu đó
Lồng lộng một góc đời, ngọn gió cứ vi vu
Có hay không? Lòng ta đang hám lợi, khát thù ...
Những chiếc bóng bay với tị hiềm ẩn ức
Bao hy vọng cứ lẫn trong ngờ vực
Khi rộng mở góc nhìn
Trãi lòng mình, ta sẽ cố kết lại một niềm tin
 
Chiều Trong Giấc Muộn
 
Em rối bước, lãng quên chiều xuống
Nắng âm thầm rọi chiếu bên sông
Còn đưa đẩy chập chờn giấc muộn
Mơ hồ nghe trĩu nặng sóng lòng ...
                      *
Bức mành trúc nhịp, bay theo gió
Lã lơi chiều, đong đưa hiên thưa
Hình như có điều gì bày tỏ
Sắc nắng vàng thềm lộ dấu xưa
                     *
Bỏ quên chiếc trâm cài, đổ lệch
Gió xô nghiêng suối tóc bềnh bồng
Thôi, đã biết mỗi người mỗi nết
Mới hay đời như nhạc đổi tông ...
                     *
Em ngước mắt nhìn ra, đăm đắm
Dãi hoa vàng trong nắng chiều buông
Con bướm lười lẳng lơ chầm chậm
Chênh vênh bay trong vẻ u buồn
                     *
Buông trả gió, hai bờ sáng tối
Thong thả rơi chiếc lá bên thềm
Em bối rối, giấc mơ đánh đổi
Chút hương tình, nồng thắm mượt êm ...
 
Nắng Dịu Dàng Đổ Trên Vai Em
 
Con sóng trầm tư, nhưng sao mà nông nổi
Mơn man theo cuống gió đam mê
 
Cứ chảy tràn, sóng sánh những bờ cong
Thong thả đứng, nhịp thời gian gấp vội
Em dang tay với sóng vụng về
 
Chia Tay Nhau,
Ai Cũng Khổ Đau

 
Đừng so sánh là ai nhiều, ai ít
Chỉ nghĩ mình từng đã có chung một ký ức ngọt ngào
 
Trách cứ gì nhau, ai đã khơi mào
Khi đã xa những niềm vui và nỗi buồn vỡ da vỡ thịt
Hãy nghĩ về phía không có nhau …
        
  Trở lại chuyên mục của : Lê Thanh Hùng