LÊ THANH HÙNG
Em Chở Hoa Về Xóm Biển
Đò xuôi con nước ròng
Chở hoa về xóm biển
Én đương mùa chao liệng
Mùa xuân – mắt em trong
*
Dòng sông mượt êm trôi
Lao xao con sóng vỗ
Hồng hoang màu cổ độ
Đất cù lao vun bồi
*
Mặt trời hồng chân mây
Má, môi em thắm đỏ
Tóc dài bay tung gió
Rung rinh hoa dấu ngày
*
Thuyền ai đi qua ngang
Sóng xa gờn gợn dậy
Chao be đò mây mẩy
Một câu hò mênh mang
*
Thấp thoáng bóng người đi
Rộn ràng phiên chợ tết
Gió đương mùa xô lệch
Rờ rỡ nét xuân thì …
Sắc Xuân Mới Trên Hồ Sông Luỹ
Trong mênh mông, trong suốt một tầm nhìn
Nước qua tràn, về xuôi đang mong đợi
Như hứa hẹn một vụ mùa tươi mới
Đất, nước: bao đời khát vọng, niềm tin
Bóng núi đổ xuống hồ, sóng nhấp nhô
Em gái K’ho, chếch váy dài nửa ngực
Khoả nước lung lăng, long lanh ký ức
Trống vắng triền đồi cháy bỏng mùa khô…
Xuân bên hồ, xanh mướt một viền cây
Tiếng máy nổ, cách làm ăn bung mở
Nhìn rẫy cũ dưới hồ, lòng chạnh nhớ
Tuổi mười ba, mười bảy mộng xuân đầy
Anh lóng ngóng, đứng ngẩn ngơ nhìn
Cách nơi em tắm, nửa tầm chà gạt
Vẫn nghe thấy tiếng em cười trong mát
Khu căn cứ xưa Oan Talip trở mình
Mùa xuân này, đêm hội Nhô Lirbông (1)
Chắc vui lắm, vườn cây non nụ biếc
Yàng Đạ (2) thảnh thơi, vô công rỗi việc
Lắng nghe, nhìn con gái hát lah long (3)…
(1) Nhô Lirbông:“Tết” Mừng lúa mới
(2) Yàng Đạ: Thần nước
(3) lah long: Hát đối đáp, giao duyên hay bài ca tình cảm.
Anh Vẫn Chờ Em
Trời Chợ Lầu trong xanh vời vợi
Đêm vô cùng, lóng lánh sao rơi
Em không đến, hàng me lá mới
Cũng rũ buồn suy nghiệm ngọn đời
Trăng xóm Lụa, dát vàng nỗi nhớ
Ngọn đèn khuya gom cả ngày xưa
Lời hẹn cũ nước trôi bến lỡ
Dòng sông buồn cạn giữa mùa mưa
Em không đến, đợi chờ chi nữa
Tái hồn anh, rối ngõ xóm Tằm
Trăng cứ lặn, mùa trôi lần lựa
Ánh sao rơi, cõi ấy… xa xăm
Biết lời hẹn, đâu là vĩnh quyết
Ước mơ thôi, hư thực lẽ đời
Thời gian gội tình trôi cách biệt
Góc ân tình dường đã hao vơi
Con phố đã quên ngày đắm đuối
Cánh cổng xưa, còn vẫn khép hờ
Trang giấy cũ nằm nghiêng gió bụi
Gịot gịot buồn, mực đọng trang thơ
Đăm Đắm Nhớ Một Bóng Ngày Đã Cũ
Nhởn nhơ bay, mây xám vắt lưng trời
Trôi đâu mất hương chiều đương bói nụ
Đâu biết hoàng hôn lặng lẽ rơi
Ngày tháng cũ cũng không hề vương lại
Một chút tình thơ dại ngày xưa…
Một Chút Gió Vờn Qua Khu Vườn Vắng
Tiếng chim rơi lúc lỉu trong chiều
Em hái vội chùm dâu vàng chín mọng
Quang gánh đong đầy cả quảng đường xa
Anh đứng một mình bên đường lóng ngóng
Nắng quái chiều hôm, bẫng quyện mượt mà
Ngập Ngừng Đêm, Ánh Trăng Vàng Lỏn Lẻn
Buông hiên thưa, chạm tiếng võng ầu ơ
Ru con giùm cho người, lời ru rón rén
Giọt trăng tan trên gối mộng trống huơ
Cánh cổng khép hờ và khỏang sân phẳng lặng
Một nỗi khát khao, đồng vọng dại khờ…
Lê Thanh Hùng
Bắc Bình, Bình Thuận