LÊ THANH HÙNG


Đêm Trên Bãi Phú Hài

Đêm lặng lẽ, oằn cong vòng sống
Gió hồng hoang thổi lạc bến sông
Em gánh cá qua triền cát động
Rớt xuống đường từng vết long đong
                   *
Sóng khơi xa, xô bờ ào ạt
Biển giăng giăng, mờ tỏ ánh đèn
Trên bãi vắng con thuyền cũ nát
Nằm khát khao, hoài niệm đan xen
                    *
Em bước qua, sao còn ngoảnh lại
Mơ hồ nghe, tiếng vọng xa khơi
Lời biển gọi, nghìn đời ru mãi
Rì rầm trong con nước đầy vơi
                    *
Cuộc sống xoay vần chiều sáng tối
Lạc loài trong tiếng nhạc hoài mong
Nghe trống vắng, hoang mờ tội lỗi
Dửng dưng ngày, gió lộng trên sông
                     *
Em bước vội, đường đêm quạnh quẽ
Nhọc nhằn theo lối nhỏ quanh co
Chợt quang gánh, gượng rung nhè nhẹ
Vạm vỡ nhìn, thầm tiếc đắn đo ...
 
Chiều Phú Hài

Bên bờ con nước liu riu
Chảy, tràn nỗi nhớ quạnh hiu lối vế
Đâu, còn đắm đuối mãi mê
Thấy, chiều buông sóng vỗ về chân ai
          
Bước Qua Chiếc Bóng Của mình

Ta bước đi dẫm lên bóng của mình
Khi muốn được những điều chưa từng được
Phải đánh đổi gì? Không thể dửng dưng
Thì phải mất những điều chưa từng mất
Dù trắc trở quanh co những góc nhìn
Bên lối hẹp, rộn ràng tia nắng mới
Chiếc bóng mờ cong, nhún nhảy chập chờn
Nghe trăn trở trong ráng chiều bổi hổi
Nồng nã dặm đời, bươn chải mưu sinh
Loay hoay mãi trong nỗi niềm bé mọn
Lấp lững vết đời, cay đắng vượt qua
Làn gió sớm thổi tràn trên nỗi nhớ
Bay đi xa, những thắc thỏm tị hiềm
Dang tay với, bóng ngày đi vội vã
Nhịp thời gian lắng đọng nỗi riêng tư
Thấy được khó khăn trên đường đi tới
Son sắt niềm tin, vững bước dặm dài

  Trở lại chuyên mục của : Lê Thanh Hùng