LÊ THANH HÙNG
Hoa Mười Giờ
Em thích hoa mỗi ngày mỗi nở
Sao lại không trồng hoa mười giờ?
Lung linh gió, ướm màu mắc cỡ
Mỏng manh rung, tím biếc ngẩn ngơ
*
Trong nắng khét, vàng hoe tóc rối
Cánh đỏ tươi thắm tuổi thơ ta
Rong chơi qua ba đồng bảy đổi
Quay mắt nhìn, bừng nở sắc hoa
*
Cô hàng xóm, bên vườn đang ngắm
Khẽ nhoẻn cười ta đứng tần ngần
Chợt quay ngoắt điêu ngoa lẩm bẩm
Một điều gì, bỗng dưng rung ngân
*
Cánh hoa nở, suốt thời thiếu nữ
Đã theo ta từ đó đến giờ
Đời phiêu bạt, áo cơm tứ xứ
Vẫn âm thầm đẽo gọt giấc mơ ...
*
Em thích hoa mỗi ngày mỗi nở
Sao lại không trồng hoa mười giờ?
Tự dưng nói mà buồn vô cớ
Mảnh vườn xưa trống hoắc trống huơ
Còn Lại Điều Gì?
Chỉ một lời thôi, chờ đợi một đời
Góc khuất, tình trôi, tháng ngày âm ĩ
Còn đọng lại đây, lời ca ủy mị
Dật dờ rơi trong gió cuốn buông lơi
*
Có điều gì, sao vướng bận dây dưa
Chiều buông thả, mơ hồ trong tiếng gọi
Dặm đời xa, lời yêu chưa kịp nói
Quay ngoắt bên thềm, rớt một ngày xưa ...
*
Nỗi niềm gì, năm tháng cũng dần qua
Sao gút mắc của một thời thơ dại
Cứ vương vấn, hoen mờ điều đọng lại
Bất chợt, âm thầm rối lẫn lòng ta
*
Chỉ một lời thôi, cay đắng một đời
Lặng lẽ chìm trôi, trong chiều phẳng lặng
Rớt lại sau lưng, cái nhìn sâu lắng
Lấp lững bến đời, xa vắng chơi vơi ...
Phải Đâu Là Bất Chợt
Trút áo nông dân, sống đời kẻ chợ
Lên xe ... đò, còn vương vấn: quá giang
Điều tri nhận, biết đâu là hay, dở?
Như gió chướng nằm, lắng đợi mùa sang
*
Cánh lục bình trôi, tứ cố vô thân
Trôi mê mãi, mà đâu cần bến đợi
Sao không mang giùm ta, lời nhắn gởi?
Về giáp nước (*) ngày xưa, dưới cội bần ...
*
Cứ mỗi lần, qua ngang khu chợ giữa
Chợt khao khát mùa, đồng cạn, nước rong
Nghe con rô, lách mình trong thau nhựa
Sao buốt lòng ta, hương khói đốt đồng
*
Mấy chục năm trời, bật làng, ra phố
Sao vẫn chưa quên, một vết bùn loang
Dấu chân ai, trên bãi bồi mỗi độ
Khi lũ tràn đồng, ngập ngụa lo toan ...
*
Ngắt ngọn rau lang, trồng trong chậu kiểng
Đau đáu vạt trời, bên mảnh vườn xưa
Mang suốt đời, đôi mắt nào lúng liếng
E ấp nhìn, hoa khế rụng, chiều mưa ...
II/2015
(*) Giáp nước: Nơi đỉnh triều của mỗi cửa sông.
Say
Nhịp đời như giấc mơ qua
Mở bừng mắt dậy, tình xa, rượu gần
Ngoài kia, nắng rụng đầy sân
Sao em đong gió, đổ gần bên anh?
Em qua, gió cũng đành hanh
Thổi bay vạt trước, cố giành với anh...
Bắc Bình, Bình Thuận