LÊ THANH HÙNG
 

Lối Cũ Em Về

Nắng theo em, hay em là nắng?
Vụt sáng lên trong bóng chiều tà
Lơ đểnh bước bên lề phố vắng
Xốn xang chiều, thắc thỏm mờ xa
                       *
Bâng quơ, tiếng ghi ta vọng lại
Bài ca buồn, như rối lòng ta
Lời hẹn cũ, quên dòng trôi mãi
Khói sương xa, đọng bến quê nhà
                        *
Điều hư ảo, thời gian khỏa lấp
Lối em về, mùa ngập đường hoa
Bến sông xưa, một thời e ấp
Ngày trôi mùa, xa vắng nhạt nhòa
                         *
Em có nghe, ngày xưa đồng vọng
Nhịp đời reo, hối hả thiết tha
Sao lặng lẽ, mờ chìm vòng sống
Tình hồn nhiên, say đắm thật thà!
                         *
Anh sẽ đến, như ngày đã đợi
Chờ em, qua mấy độ đôi mươi?
Dẫu đã biết, tầm xa chấp chới
Vẫn còn đây, nguyên vẹn tiếng cười
 
 
Chiều Họp Mặt

Sao cứ nhớ hoài, cõi xưa mơ mộng
Nhớ dáng em gầy, mái tóc bay bay …
Của một tuổi nào, đời tràn gió lộng
Chén rượu khan tình, nhắp vội nồng cay
                       *
Cuối buổi hành quân, đội hình con gái
Bừng sáng lên, trong tiếng hát yêu đời
Trên cánh võng, một mình ta nhẩm lại
Bài Tình ca, chỉ ừ ử … không lời
                      *
Chuyện ta nhớ, không sách nào ghi chép
Cuộc chiến đi qua, để lại những góc nhìn
Nhưng cái đẹp, thì thời nào cũng đẹp
Dẫu có ẩn mình, góc khuất, lặng thinh
                      *
Đời không được, quay ngang kể khổ
Tự đốt mình, trong củi vụn, ngày xưa ...
Buôn bán đâu, mà tính lời, tính lỗ ?
Cười một mình trong bóng nắng nhặt thưa
                       *
Kẻ chối bỏ, như chưa từng mất mát
Một chút gì, trong cuộc sống hôm qua
Giờ lại thao lao, những ngày trận mạc ...
Đất nước này, đâu chỉ một mình ta?
                      *
Tài không có, cũng ráng làm kẻ sĩ
Với quê hương, vẫn nguyên vẹn tấc lòng
Để đứng trước, những mơ hồ, mộng mị ...
Lẽ thường tình, một chút Sắc – không
                        *
Nghe em hát, vẫn bài ca ngày ấy
Sao nhói lòng, một bóng dáng, chiều mưa ...
Đời đã sống và những điều đã thấy
Cốc rượu, tay run, rớt khúc giao mùa ...
                                                   V/2015
     
 
Bãi Triều Trong Phố Biển

Góc phố cong cong, mòn sợi nắng
Đưa chiều trong, giăng mắc tình em
Treo lơi lả mười năm đằng đẵng
Một vụng tình buông đẫm bên thềm ...
                    *
Chiều trôi êm êm, ngày thơ dại
Tuổi rong chơi, ngã bảy, ngã ba
Đưa em qua đầu bờ, cuối bãi
Phố biển xưa, đậm nhạt, mờ xa ...
                    *
Anh, con cá thòi lòi bên phố
Thao láu nhìn từng bước em qua
Ngúc ngoác bãi triều rơi lổ chỗ
Giọt đời chìm, trôi nổi phù hoa
                      *
Thôi buông thả tháng ngày xanh mướt
Kỷ niệm xưa đằm thắm trong chiều
Đâu hình bóng mi cong cổ mượt
Quẩn nơi này cả một đời yêu ...
  Trở lại chuyên mục của : Lê Thanh Hùng