LÊ THANH HÙNG

 

Bên Đường Về Bàu Me
 
Nhà em, quanh quanh bên hàng cau
Thấy đó mà không biết lối nào
Dấu nắng vẫn còn in trên cát
Chợ muộn em về, rảo bước mau
 
Có con chim khách, kêu bên đường
Khắc khỏai gì mà nghe luyến thương
Sao em cứ bước vô tình vậy
Không hay hoa bắp tỏa ngát hương
 
Nắng đã mỏi rồi, xuôi hàng cây
Đổ dài bóng nhỏ, nắng đưa ngày
Gió lay thắc thỏm tà áo mỏng
Có con bướm lạ ngẩn ngơ bay
 
Giơ tay, em với lấy vụng về
Cánh hoa dại bên đường rủ rê
Một góc trời xanh, mây trắng lắm
Lửng lơ bay, chầm chậm lối về,
 
Đứng một mình, anh hát nghêu ngao
Muốn hỏi thăm đường biết làm sao
Không lẽ … một mình anh, không lẽ
Cứ bâng quơ, đi lại bên rào …
                                            11/91
 
 Khi Quyền Lực Lệch Phương
 
Khi có quyền lực, thì phải có trách nhiệm
Có gì đâu mà vin níu, đổ thừa
Rồi cứ sống quanh co, lấp liếm
Ngồi huyên thuyên về mọi thứ từa lưa
                          *
Một ký ức đã trộn lẫn giữa sự thật và dối trá
“Khi đi xa, trèo cao, thì rơi rớt nhiều thứ cũng là chuyện bình thường”
Phất phới bên đường, những cơn gió lạ
Âm thầm rọi soi những định kiến lệch phương
                          *
Sử dụng quyền lực thì phải chịu sự kiểm tra giám sát
Giá trị cũ xưa trong thời đại mới của mình
Ai cũng nói giống nhau, nhưng việc làm mỗi người mỗi khác
Bộc lộ nguyên hình một chiều kích nhân sinh
                          *
Đừng lấy mục đích, rồi biện minh cho phương tiện
Lẩn quẩn lăng xăng trong một lối sống mòn
Còn lớn giọng đôi co, rồi hoài nghi tự huyễn
Lấp lững chờn vờn như một cánh bướm non
                          *
“Sự tàn nhẫn ẩn đằng sau sự ưu việt”
Chấp nhận hay đấu tranh? cũng đâu đó tùy người
Tất cả trong tầm ta tự quyết
Miễn là lòng tin còn cháy đỏ thắm tươi ...
 
Ta Sống Hết Bài Thơ Ta Viết
 
Đâu cần phải phân bua để làm gì
Ta đã sống đúng câu thơ ta đã viết
Dù thời gian có hao vơi, nhưng lòng tin chưa hề suy kiệt
Sóng gió cuộc đời chỉ trầy trật tế vi
                        *
Bởi lòng tin, đâu phải chuyện khởi đầu
Mà là kết quả của một quá trình nhận thức
Trong cơ chế thị trường, có cả chuyện kinh doanh quyền lực
Khuất lấp cuộc đời, còn có cái ẩn sâu ...
                        *
Lồng lộng gió mùa đi, bàng bạc những cơ cầu
Trong sự pha trộn giữa ham muốn và nỗi sợ
Giữa trung thực và rụt rè bợ đỡ
Luẩn quẩn vòng quanh cứ đi tắt đón đầu
                         *
Lòng tham đến từ bên ngoài hay từ nỗi thèm khát bên trong
Theo mỗi chúng ta và số phận cuộc đời xô đẩy
Sự hèn hạ, riêng tư cứ chực chờ trỗi dậy
Nghiêng ngó xung quanh và rậm rực cơn lên đồng
                         *
Bao nhiêu năm rồi ta không chú ý cái tôi
Cho nên niềm tin chưa tạo nên sự tử tế
Trong bức bối, xô bồ vẹo xiêu cội rễ
Vẫn trong vắt một nỗi niềm, đang rộng mở réo sôi ...
 
Bước Trên Đường
Trong Nắng Mùa Thu

 
Lớ ngớ anh đi, vấp một tiếng chim gù
Dưới vòm lá biếc
 
Dấu nắng trãi trong cái nhìn hao khuyết
Bung vỡ một tiếng cười trẻ trung
Trong thẳm sâu, anh bối rối vô cùng…
 
Ngồi Một Mình,
Đối Diện Với Chiều Phai

 
Chập chờn nắng và bóng mờ dĩ vãng
Rơi đâu mất những tháng năm kiêu mạn
 
Lặng lẽ nghiêng chao chiếc bóng đổ dài
Nắng tắt
Nỗi đợi chờ, dù có một mai…
          Lê Thanh Hùng
    Bắc Bình, Bình Thuận
         
               

  Trở lại chuyên mục của : Lê Thanh Hùng