LÊ THANH HÙNG


Em Về Thăm Quê

Bóng nắng hoen mờ loang trong tay
Người đi, dốc đứng sương giăng dầy
Dốc Đá, treo nghiêng triền góc nắng
Chầm chậm chìm trôi, phai dấu ngày
                    *
Biết có em về thăm quê xưa
Hoa chuối bừng lên sắc đổ thừa
Cho mùa năm đó, chưa tròn vẹn
Dang dỡ bên đời, giấc đẩy đưa
                   *
Hoa sáng ven đường, nắng lung linh
Quê xưa trong gió mới trở mình
Ngổn ngang những công trình đang mở
Như gọi mời những kẻ phiêu sinh
                   *
Khẽ khàng trôi ngọn gió thời gian
Ngước mắt nhìn quanh, thoáng ngỡ ngàng
Khuất lấp lối mòn đi lên rẫy
Đâu rồi gồng gánh những gian nan
                   *
Bổng vang lên tiếng cười giòn tan
Chiều buông rơi vạt nắng hoe vàng
Vẫn bến sông xanh, thì con gái
Chợt nhớ tầm này, mùa đã sang ...
 
Đêm Hội Diễn

Gượng đêm, với nhịp lời ca
Trầm sâu, thắc thõm xót xa dỡ chừng
Nghiêng đầu, em chợt quay lưng
Đánh rơi ánh mắt, sáng bừng bóng đêm
 
Đêm Liên Hoan 
                             

Hồn nhiên chưa - nước mắt
Rơi trong đêm liên hoan
Biết chừng nào gặp mặt
Mà ... See you again
              *
Đường đời rồi trăm ngã
Lần hồi em bước qua
Lòng anh là chiếc lá
Rơi đâu đó, quê nhà
             *
Còn vương màu đất đỏ
Chiếc lá khô trở mình
Vô tư theo chiều gió
Khẽ khàng nhịp rập rinh
              *
Mai này, rồi xa lắm
Chừng nào gặp lại nhau?
Đôi mắt ai nồng ấm
Điều gì muốn gửi trao
             *
Như không rồi, nước mắt
Ráo hoảnh tự bao giờ
Bâng quơ chiều, thưa nhặt
Quay ngang, cười vu vơ ...
 
 Qua Tiểu Cần

Mướt rượt đồng bằng, gió rổi vờn xoay
Nắng rôn rốt tràn cành tơ non biếc
Em đang mê mãi thu công vén việc
Lắt xắt ngày theo gió cuốn mệt nhoài
                     *
Đường anh về, qua Miệt xẻo Cần Chông
Vùng đất thấp, gió mùa đi lạ lẫm
Vẫn hồn nhiên một ân tình nồng ấm
Mặc con sóng nghịch bờ lèn bến sông
                     *
Trong mênh mông, bóng nắng đổ chao nghiêng
Tan lễ sớm, bến Cầu Quan lóng lánh
Rực rỡ sắc màu mờ trôi sắc lạnh
Dòng Hậu Giang e ấp nét hoa duyên
                     *
Mướt rượt đồng bằng, nhịp sống trôi êm
Bên phố chợ, tiếng đời reo hối hả
Nét rạng ngời bao người quen kẻ lạ
Xởi lởi đưa tiếng mời rao ngọt mềm
                     *
Nắng đã vàng chưa? Loay hoay trên đồng
Em bước vội, nhịp thời gian lắng đọng
Cơn gió mới thổi qua vườn lóng ngóng
Rớt trâm cài ghim một nỗi nhớ mong ...
 
 Xa Vắng Chiều

Một mình ngồi trong quán vắng
Cứ mong, em đến bất ngờ
Biển xanh, chiều thu phẳng lặng
Cồn cào tiếng sóng vu vơ
                  *
Biển, tháng tư như tháng tám
Êm trong, con nước về đâu?
Xa vắng chiều, như thấu cảm
Bâng quơ sắc nắng đổi màu
                   *
Quạnh quẽ, dường như có thể
Cỏ hoa lối cũ lặng thầm
Sao vẫn còn nguyên như thế
Xô bờ tiếng sóng xa xăm ...
                   *
Quán vắng, chiều đương mờ tối
Ngập ngừng ly rượu trên môi
Chiếc lá bên hiên gấp vội
Mái tôn gõ nhịp liên hồi
                   *
Gió lùa, cồn lên nỗi nhớ
Đong chiều tư lự ngẩn ngơ
Biết mình, đời không duyên nợ
Cứ mong em đến, bất ngờ ...

  Trở lại chuyên mục của : Lê Thanh Hùng