LÊ THANH HÙNG
Ngôn Chí Tự Hành
“Đâu có gì gọi là kinh nghiện
Phải chăng, đó chỉ những sai lầm”
Gánh một gói, gồng tràn kinh nghiệm
Sĩ phu Bắc Bình hề về hưu
Nghe chao chát, thời gian gõ điểm
Còn vấn đề gì hề bảo lưu?
*
Câu ngôn chí tự hành lạnh quạnh
Mà chuyện áo cơm hề lưu không!
Bạn gái xưa, có còn đỏng đảnh?
Nắng rớt, tan chiều hề mênh mông!
*
Nghoảnh mặt, thấy sông đè sóng trước
Quy luật muôn đời hề đâu sai!
Lao xao sống, xa rời gương lược
Quá khứ soi hề dội tương lai
*
Gì thì nói, đừng đùa: xương máu!
Đau đáu, một thời hề chưa xa …
Nhỏ nhoi, nhưng là chim báo bão
Dập cánh đời hề đổ bóng qua
*
Chuyện cũ, mà niềm tin luôn mới
Đất chở, trời che hề công tâm
Nghe và nhớ, một đời mong đợi
Góc khuất, thăng trầm hề tháng năm …
*
Có ánh mắt, đăm đăm qua ngõ
Gió nồm săn hề gió chuyển mùa
Xin lỗi bạn, ngày xưa còn đó!
Về hưu hề! tính gì: Được-thua?
*
Trời trở nắng, vo tròn ký ức
Tưng tửng trôi hề lạc bến sông…
Yêu và giận, nổi niềm khôn dứt
Hoải hoang … hề! một dáng eo cong …
Bên Thềm Trong Ngõ Vắng
Em giấu tình
Uẩn khúc
Vào đêm
Trong ngõ tối
Giăng giăng
Sắc lạnh
Buốt
Cả những vì sao
Lóng lánh
Lệch pha tình
Se thắt bên thềm ...
Hình Như Lời Dặn Còn Đây
Xa nhau rồi sao em cứ dặn dò
Nhắc nhở anh, những thói hư tật xấu
Nét ăn ở, dường như xa khuôn mẫu
Giải thích lần quần lý luận vòng vo
*
Đứng do dự, bên hiên nắng nhạt nhòa
Kìa tóc rối, lòa xòa không kịp vén
Rơi đâu mất những điều hứa hẹn
Đắn đo chiều, chắp nối phù hoa
*
Xa nhau rồi em lo lắng làm chi
Thôi cứ để chiều yên trên sóng biếc
Bãi bờ vắng, long lanh ngày ly biệt
Mờ tỏ khói sương, đọng lại điều gì?
*
Rồi dĩ vãng chìm theo nhịp sống trôi
Thôi nuối tiếc tháng ngày buông thả
Lấp lững treo chiều, đường xa cấn cá
Khát vọng âm thầm, cháy bỏng lứa đôi ...
*
Ơi tuổi hồng như đọng lại đâu đây
Sao xa vắng, một ngày xưa vỡ vụn
Rơi ký ức, những nỗi niềm manh mún
Khói sóng quanh chiều trôi tuột kẽ tay ...
Bắc Bình, Bình Thuận