LÊ THANH HÙNG
Trên Đồng Chiều Cuối Vụ
Còn đâu em, mái tóc xanh mềm
Chiều xa vắng, đồng sâu bức bối
Đôi quang gánh oằn cong bước vội
Chếch nghiêng chiều, cỏ vướng chân êm
Hun hút đường xa, nắng trãi dài
Khẳng khiu cuống rạ vàng thu níu
Giữ lại hương mùa còn nặng trĩu
Và em, khóe mắt nét hồng phai
Tháng năm nào, đọng dấu chân ai
Trong vạt nắng thu phai đồng bãi
Tiếng Tu hú chập chờn ái ngại
Khắc khoải đong chiều rơi miệt mài
Êm trong tiếng vọng khúc xa xôi
Xoay trở vai, gượng rung nhè nhẹ
Chợt gió trở chiều, như giằng xé
Tóc rối, lệch trâm cài đơn côi
Mây trắng đường chiều xa mênh mông
Khép vạt áo hờ, qua lối hẹp
Một thoáng ngượng ngùng xưa khép nép
Gió liu riu dỗ dậy sóng lòng ...
Bên Khu Du Lịch Lê Hồng Phong
Ngồi một mình trên dốc cát, hoàng hôn
Ngắm áng mây cuối trời trôi bãng lãng
Cánh cò trắng hững hờ bay kiêu mạn
Ngang qua Bàu trong, sóng biếc đổ dồn
Cơn bấc trở chiều, rối tóc bay hoang
Bên cuống gió, cát bay dài như khói
Vọng tiếng âm âm như ai mời gọi
Cứ đẩy đưa trong nắng quái hanh giòn
Khách lạ đường xa, trong vắt tiếng cười
Ngúng nguẩy ngồi đong đưa, xe trượt cát
Chạy dọc chạy ngang, mênh mông hoang mạc
Lấp lóa mặt Bàu, chảy nắng vàng tươi
Hun hút đường xa chợt thấy bỗng dưng
Nhớ trảng cát, gò Mai Dương chín đỏ
Bước thấp, bước cao liêu xiêu trong gió
Nghiêng ngã chiều, buốt lạnh phía sau lưng
Ngập ngừng chiều, khu du lịch trẻ trung
Loang loáng nắng vỡ hoang sơ ma mị
Những ngày gian khổ còn trong dấu chỉ
Mãnh đất Khu Lê, trong suốt vô cùng ...
Chờ Em Tàn Đêm Hội
Ánh mắt em đong đưa
Làng chưa tàn đêm hội
Mà trăng nghiêng, gió nổi
Xôn xao lời nhặt thưa
Này em, nhìn chi xa
Lòng anh như lữa cháy
Bập bùng loang tin vậy
Gió nhùng nhằng trượt qua
Lữa rực sáng lung linh
Hồng hoang màu áo váy
Vô tình, anh đâu thấy
Lời ca đẫm dấu tình
Sương đêm vương hàng cây
Mong manh từng sợi mỏng
Lướng vướng gì khê đọng
Theo đêm, vội dâng đầy
Tròn lắm vòng xoan em
Dẽo thơm như gạo mới
Đêm hội tàn, anh đợi
Đăm đắm, trăng ngọt mềm
Đêm Khắc Khoải Vê Tròn Nỗi Nhớ
Của những ngày xa cũ, váng hoàng hôn
Đã từng có một ước mơ dang dỡ
Gió trăm năm đổ nhịp lạc hồn
Còn nguyên đó, sắc hoa màu nhớ
Sáng bừng lên một góc vườn đêm ...
Hạnh Phúc Có Gương Mặt Đỏng Đảnh
Chúng ta không hơn, kém gì nhau, mà chỉ là khác nhau
Cả hình thức, nội dung, cả lẽ đời ấm lạnh
Trên lớp lớp sóng đời, lỡ nhịp lao xao
Em mang hết những nỗi buồn lấp lánh
Kiêu hãnh bước qua, ngày mới ngọt ngào …