LÊ THANH HÙNG

 

Trên Đường Về Qua Hòa Thuận

Chiều xa tan, tiếng chuông chùa đổ
Hàng tre nghiêng nắng đậu bến sông
Mây in bóng trên dòng kênh mới
Mê mãi bầy trâu gặm cỏ đồng
 
Đôi sáo líu lo, chiều lộng gió
Nhảy nhịp đôi vui vẽ chưa kìa
Vô tư sống, tương lai để ngỏ
Một nỗi niềm đâu đó sẻ chia
 
Chìm trong giấc mơ, chừng như đã
Gói ngày xưa, mộng tưởng bên đời
Xa hun hút đồng chiều cuốn rạ
Gió phập phồng vạt áo buông lơi
 
Bánh xe đạp vòng quay số phận
Óng ả soi chiều nắng ngượng ngùng
Năm tháng đã so đo rối lẫn
Trong tiếng cười nguyên cớ bao dung
 
Đâu lối rẽ, quãng đời xuôi chảy
Đây góc đường tiễn bạn đăm đăm
Mười năm qua nao lòng chỉ vậy
Ơi nhũng gì thương nhớ mười năm
                                          10/86
 
Mắt Lưới Tình Yêu
 
Chiều mắc cạn bên em ngồi đan lưới
Hàng dừa ken, nắng trãi lụa mênh mông
Em chờ ai, mà cả chiều cũng đợi
Khói bếp nhà ai, bối rối cay nồng
 
Những con sóng chạy theo chiều ngược sáng
Lấp lóa trôi nghiêng nỗi nhớ dịu êm
Nghe chao chác, bầy Sảnh trời gọi bạn
Trong tiếng sóng xa vọng đổ bên thềm
 
Hàng dừa chợt buông rơi tàu già cũ
Ngọn gió mồ côi, tao tác quanh chiều
Bao nỗi khát khao một đời sương phụ
Thưa nhặt mặc lòng, mắt lưới tình yêu
 
Thấp thoáng phía cù lao, thuyền về bến
Buông ghim, cài mái tóc lại làm duyên
Dõi mắt theo áng mây trôi lơ đễnh
Suy nghĩ vẩn vơ một nỗi muộn phiền
 
Điều gì đó xem chừng còn lướng vướng
Quạnh quẽ chiều rơi, sấp ngữa bến tàu
Tình lận đận có niềm vui gắng gượng
Cũng trôi qua năm tháng cũ rũ nhàu
 
Chiều Nghiêng Nỗi Nhớ
 
Ngẩn ngơ vạt nắng bên thềm
Còn nguyên dáng đợi, ngọt mềm ngày xưa
Lao xao tiếng lá phỉnh lừa
Mờ xa dư ảnh, đón đưa nhau về
Ngập ngừng rơi dấu chân quê
Chợt nghe hiu quạnh, vụng về đôi tay
Chiều buông, nắng cũng hao gầy
Trào dâng nỗi nhớ, đong đầy mắt ai ...
 
Khi Người Ta
Trưởng Thành Thật Sự

 
Thì biết lắng nghe ý kiến trái chiều
Biết những chuyện không sai, nhưng không có nghĩa là đúng
 
Dù có biện minh gì, bằng những lý thuyết cao siêu
Để thấy đằng sau những điều thô vụng
Tàng ẩn bên trong bao nhiêu nét mỹ miều
 
Không Thể Có Một Ai,
Không Một Ai Sống Khác

 
Khi dịch bệnh đã loang trong đời sống cộng đồng
Bao số phận trên nẽo đời phiêu dạt
 
Có hàng vạn tấm lòng, công của, ít nhiều, rộng hẹp cưu mang
Vẫn tin tưởng cuộc đời này không hề tẻ nhạt
Dìu dắt nhau qua cơn hoạn nạn khốn cùng
 
          Lê Thanh Hùng
    Bắc Bình, Bình Thuận
 
  Trở lại chuyên mục của : Lê Thanh Hùng