LÊ THANH HÙNG

 
 
Xuân Đã Về Dù Em Không Đợi
 
Chuyện tưởng vậy mà hình như không phải vậy
Khi có người đang giả vờ không thấy
Mùa xuân đang về trên những dấu chân
Bước qua, sao còn đứng lại tần ngần
Thôi đã ước mơ rồi, thì ráng mà có được
Hạnh phúc cứ lao xao trên sóng nước
Lúc gần, lúc xa trong những nỗi bất an
Ở đâu, thời nào cũng vậy, có mới gì đâu chuyện cũ càng
                             *
Chỉ khác nhau cách nhận thức, để mà xử lý
Những chuyện viễn vông, mơ hồ ủy mị
Xao xác bến bờ, xô dạt gió tương lai
Để sắc xuân phai theo bóng nắng đổ dài
Tháng giêng nắng chờn vờn quanh vòm lá
Vô tư soi, người có tất cả và người không có gì cả
Khoảng cách không ngờ, ngày cứ một xa
Dù đã có cùng chung một quá khứ thật thà ...
                             *
Khi lớn tuổi càng cảm thông với nỗi bất hạnh của người khác
Trên muôn dặm đường đời, hư vô mờ nhạt
Thì hoài nghi những gì miễn phí, cũng là lẽ hằng thường
Một cái chớp mắt bên đường, cũng xao xuyến vấn vương
Biết rằng mùa xuân đang đợi
Trên những hàng cây đong mùa lá mới
Nắng ngập ngời óng biếc dấu ngày đi
Và còn đây em, rờ rỡ nét xuân thì ...
 
Vô Tình Ta Gặp Lại Nhau
 
Ngấn lệ ngày xưa ướt đẫm bây giờ
Tím tái bờ môi một thời đỏng đảnh
Tháng mười một, trời đong đưa sắc lạnh
Tóc rối trâm cài nguệch ngoạc câu thơ
                        *
Xin lỗi em, anh không hiểu vì sao
Có phải tại cơn giông chiều rối lẫn
Tiếng sóng xô gành, dùng dằng vướng bận
Một tháng năm mùa cũ đã hanh hao
                        *
Con nước trôi xuôi, như một thuở nào
Lời hẹn ước, không ai còn giữ nữa
Ghé thăm nhau, cứ hẹn lần hẹn lựa
Xanh ngắt chiều trong, kỷ niệm chênh chao
                        *
Lặng lẽ không gian từng dấu kỷ hà
Trong quán cũ, bên góc bàn mờ tối
Quanh quất đâu đây, vết mờ tội lỗi
Con sóng đổ bờ, đọng lại dư ba
                         *
Rơi đâu mất, một ngày xưa kiêu sa
Nghe quánh đặc tháng năm đầy khát vọng
Nhịp thời gian, cứ dây dưa đánh võng
Cho ngấn lệ giờ đây thôi điệu đà ...
 
Một Nỗi Buồn Theo Gió Bay Xa
 
Em bối rối
Bóng ngày đã cũ
Giọt dư ba
Vọng đổ
Âm âm ...
Trôi đâu mất
Những lời ngoa dụ
Trần trụi bờ cong
Sóng
Lặng thầm
Biết đâu
Thềm gió
Tương tư
Mộng
Đợi nước triều lên
Giàn giụa
Trăng
Cánh cổng khép hờ
Chiều
Mở đóng
Một nỗi buồn
Nguyên phát vô căn ...
 
Chưa Có Làm Gì
Sao Ngồi Lo Thất Bại

 
Ai cũng nói giống nhau, chỉ khác ở việc ta làm
Biết quá khứ trộn lẫn những thành công và điều sai trái
 
Khi khao khát thành công lớn hơn nỗi sợ, lòng tham
Một niềm tin vững chãi
Trong góc khuất cuộc đời, bình thản dựng xây
 
Em Gánh Đa Đoan,
Tàn Buổi Chợ Chiều

 
Con phố nhỏ hắt hiu, mùa dịch bệnh
Nỗi lo mới cũ chất chồng như vụt đến
 
Cuộc sống bộn bề, hằn dấu những đăm chiêu
Bao vòng tay sẻ chia trong cộng đồng định mệnh
Nhất định mình sẽ vượt qua, dù số phận hẩm hiu
 
          Lê Thanh Hùng
    Bắc Bình, Bình Thuận
  Trở lại chuyên mục của : Lê Thanh Hùng