LÊ VĂN HIẾU


Cái Đắng Hạnh Phúc
 
Tôi nói là Tôi biết mùi vị của da thịt em - ngọt
Ngọt đến lịm người
Tôi mê hoặc tôi
 
Tôi mê hoặc cái tính hoài nghi em
Liệu em có thơm – có nồng nàn đến độ ...?
 
Em lén giấu mình – tự nếm từng sợi tóc ‘
Từng sợi lông mày
Em tự nếm môi em ,
lưỡi em đong đưa hơn là tôi đã đong đưa
 
Đôi mắt em chợt buồn
Chợt giận
Chợt quay đi - đi về phía không tôi
 
Em cất lên những lời ca buồn
Em tự ngộ mình chát đắng ...

Bát Cơm Nguội - Ân Tình

 
Bát cơm nguội – nếu ví đó là em
( Ta chưa hề xúc phạm )
Phở là phở - cơm là cơm
 
Bát cơm nguội - Tình nhân
Nhiều ngộ nhận phở
 
Em một miếng dư thừa
Nguội ngặm ngã về anh
 
Em đừng buồn
Ta sẽ chan vào em chút mật
 
Chan vào em xì dầu
Chan vào em chút Tương hạnh phúc
 
Một chút ớt cay
Đánh lừa cái lưỡi
 
Và chúng ta No
Sau những ngày dài mộng mị...

Một Sũng Ướt Đáng Yêu
( Giọt buồn như biển động
Giọt hiền như mắt anh – thơ BH )
 
Anh có thể gọi em là Nhỏ /
Trên bàn phím /
Làm sao dám đối diện gọi em
Anh có thể gỡ từng hạt mưa trên môi / trên mi mắt em /
Trên bàn phím /
Làm sao dám đưa ngón tay chạm vào da thịt em /
Bỡi chạm vào em đã là điều bất kính ?
Trong giấc mơ giữa khuya ta hôn môi em
Ta ghì xiết em / vẫn trên bàn phím
Làm sao ta một gã già nua /
lại được nâng niu tấm thân ngà ngọc ngọt lịm từ em
Ta giang tay che chở em / ta nhặt hết những hạt buồn bung vãi bám theo em / rồi về ép vào trang thơ /
Dẫu em nói / yêu em / thơ anh sẽ sũng ướt ?
Một sũng ướt đáng yêu / anh nguyện tắm hết những con chữ / vì em
Tất nhiên / không là đùa bỡn ...

Lá Hát

 
1.Đu trên cành cây cao
Nghe giọng sơn ca của nàng
 
Cành cây lâng lâng
Tai tôi lâng lâng
 
Hình như trên cành cây
Tiếp gần hơi thở của nàng hơn
 
Tôi ngớ ngẩn làm những điều rất thật
Thật như người trong rừng …
 
2. lòng tôi rất thật
Thật như đất
 
Thật như mắm như muối
Tôi nấu ăn ngày ngày
 
Thật như sương như cỏ
Như gió về
Cù vào nách tôi
 
Tôi không buồn
Da thịt của tôi cười
 
3. có lần em gọi tôi
Tôi đang lả người leo dốc
Tôi không nghe
 
Có lần em gọi tôi
Tôi đang quấn quít cùng cốc rượu
Tôi không nghe
 
Có lần em gọi tôi
Tôi đang ở giữa đám đông
Tôi không nghe
 
Giờ một mình
Tôi đu trên cành cây
Và tôi đã nghe
 
Em có nhận ra rằng
Phía bên kia trời
 
Có người đang đưa võng lá
Và nghêu ngao hát
Hát những lời yêu …

  Trở lại chuyên mục của : Lê Văn Hiếu