LÊ VĂN HIẾU
Cuộc Sinh Đẻ Kỳ Quặc
Có những cuộc sinh đẻ kỳ quặc và không kỳ quặc
Trên cuốn sách ám mùi xú uế
Đám Thạch Sùng trót mê chọn nơi lót ổ
Nhiều quả trứng vừa sinh
Nhiều quả trứng đã nở
Có khi lũ con sớm biết làm tình
Những cuốn sách ,
lẽ ra đã kết hôn
Rồi đẻ những con chữ
Những con chữ sinh ra từ cánh đồng văn chương khô hạn
Những cánh đồng ngập lụt rét buốt
Những hạt giống ung giả
Tôi ôm khát vọng
Tôi thu mót
Phũ phàng nhận về hạt lép
Tôi tự nguyện cong mình
oằn lưng
Chữ lép thì có gì để cõng
Tôi thương kỳ vọng
Thương công sức người tình vun vén cho tôi
Nàng luôn ky cóp và kiếm tìm
Những cuốn sách thời thượng
Những cuốn sách còn thơm mùi mực mới
Thơm da thịt của nàng , sợi tóc của nàng
Tình yêu vô sinh không chịu nảy mầm
Trang giấy giòn khô vỡ ra tiếng khóc
Tôi thành người phụ bạc
Trên cánh đồng văn chương giẫy chết
Những cuốn sách giẫy chết
Đám Thạch Sùng kéo nhau về sinh sôi
Nhiều quả trứng đã nở...
Rỗng
Và Những Ngày Rỗng
Và Những Ngày Rỗng
Rỗng - những ngày rỗng
Muốn lang thang mà sợ lang thang
Sợ đối diện khuôn mặt quen ,
Sợ khuôn mặt lạ xa lạnh lùng rơi như đá sỏi .
Muốn cafe chạm khuôn mặt cafe
Muốn rượu chạm phải làn môi ai mớm cho vài ngụm rượu
Ừng ực - buồn .
Rỗng - những ngày rỗng
Muốn ngồi ở ngả bảy ngả ba ,
Ngắm dòng người cưỡi lên nhau
Những khuôn mặt non chẹt, những khuôn mặt lừa lọc ,
Những khuôn mặt hồng đáng yêu, những khuôn mặt xạm đen mờ đục
Để nhớ một thời đi qua, để nhớ một thời gần lại .
Rỗng – những ngày rỗng
Muốn ngồi một mình cắn quản bút suy nghĩ
Mộng tưởng những vần thơ bay bổng ,
Những vần thơ lục cục nặng nề, nhấn chìm xuống vực sâu, xô xuống biển .
Ngồi ngắm những trang giấy trắng thiếu những con chữ, trống hơ vô cảm .
Sợ nuốt nhầm cục tẩy, nhỡ tẩy không sạch làm lem nhem ý nghĩ .
Rỗng – những ngày rỗng
Thôi về nằm ngửa mà cắn lấy gót chân của mình
Không thèm đi , không thèm xa xôi ,
Rồi khèn khẹt cười , cười dài , cười vô tư như đứa trẻ .