LÊ VĂN HIẾU
Cái Dái Tai
Cái Cuống Rốn
Phản Bội
Cái Cuống Rốn
Phản Bội
Mắt phải máy mắt trái máy
Y như rằng có chuyện
Con nhện vừa rơi từ trần nhà xuống
Con gián bò trước mặt
Con chim khách lội trong vườn
Con gián bò trước mặt
Con chim khách lội trong vườn
Tất thảy đều tiên tri
Luôn truyền thông điệp mới
Luôn truyền thông điệp mới
*
Cái dái tai của ta
Cái rốn của ta
Truyền
Chỉ mỗi mình ta biết .
Cái dái tai của ta
Cái rốn của ta
Truyền
Chỉ mỗi mình ta biết .
Nhiều lần em bất ngờ vì những linh cảm của ta
Những chia sẻ của ta
- Tại sao ta lại biết ?
Những chia sẻ của ta
- Tại sao ta lại biết ?
Giả dụ bữa em ngất xỉu đưa lên bàn mổ
Giả dụ bữa em bị đụng xe
Giả dụ bữa " Thỏ con "chúng ta lên cơn sốt ?
Giả dụ bữa em bị đụng xe
Giả dụ bữa " Thỏ con "chúng ta lên cơn sốt ?
Cái rốn ta nhiều lần bốc lửa
Đã làm cho ta buồn
Đã làm cho ta buồn
Ngồi hờn khoảng cách địa lý
Ngồi giận đôi chân chỉ biết cuống cuồng
Ngồi chặm giọt nước mắt khô ráo
Ngồi giận đôi chân chỉ biết cuống cuồng
Ngồi chặm giọt nước mắt khô ráo
*
Ta lại gặp chuyện buồn
Chi ít là một sụp đổ
Ta lại gặp chuyện buồn
Chi ít là một sụp đổ
Ta không còn tin cái dái tai , cái cuống rốn của ta nữa
Ta không tin con mắt máy , con nhện rơi ,
con chim khách trong vườn ..
Ta không tin con mắt máy , con nhện rơi ,
con chim khách trong vườn ..
Hôm qua cũng cuống rốn ta cháy , cũng cái tai ù
Hôm qua ta thấy,
Hôm qua ta thấy,
Một người đàn ông đi cạnh một người đàn bà ,
Trên vai lại địu cả " Thỏ con " của ta nữa ...?
Trên vai lại địu cả " Thỏ con " của ta nữa ...?
Sự Lừa Dối
Ngọt Ngào
Vẫn biết sự lừa dối ấy không được ngọt ngào
Nhưng tôi vẫn ngậm như ngậm từng ngụm café nhiều đường mỗi sáng
Tôi không hề xoay lưng với đôi điều giả dối
Tôi tự dặn mình hãy đừng oán hận những gì đã chết
Tôi cắn răng mà nhai từng hớp rượu
Tôi mím môi mà cười – những nụ cười đắng chát
Nhìn hạt bụi nhỏ nhoi mọc cánh bay về trời
Nhìn nỗi buồn thêm chân chui nhanh xuống đất …
Tôi Không Tin
Giấc Mơ Đó Là Hiện Thực
Giấc Mơ Đó Là Hiện Thực
Tại sao em phải đi xe lăn
Tại sao vóc dáng đầy đặn ấy gầy nhom
Tại sao môi của em khô
Tại sao mắt của em không ướt
Ai xô em ngã
Ai nâng em dậy
Tại sao em không nhận lấy bàn tay thô ráp của anh
Một mình chới với giữa lòng thành phố
Nơi không có bóng người…
Không bóng người
trong một đám đông ?