Chín Nẫu
Bánh Tráng bánh Đa đều vạnh tròn nhưng không là mặt Trăng
Đêm ta nằm cuộn mình cứ ngỡ đã vành vạnh
Ta nghiêng trở nhiều lần như để nướng
Tấm nệm ta nằm không có lửa
Ta sống sượng buồn - Ta chín nẫu ở bên trong ...
Vừa Khóc Vừa Lau
( Hồn ai trong giọt nước tinh khiết – DSX )
Chưa bao giờ giọt nước mưa lại mặn đến thế
Giọt nước có linh hồn và chưa chịu bay lên
Lẩn quẩn tìm dấu chân lạc giữa khuya
Chờ xác thân bị vùi sâu vào bùn đất
Vừa mưa vừa quặn thắt
Mai này về biển ruột đau
Xin con nước bớt trắng trời
Xin sóng rũ lòng nhau
Và hồn thiêng hạt mưa xin mọc cánh
Ta gió núi nghiêng mình vừa khóc vừa lau ...
Nữ Thần Rửa Mặt
(Hay là khúc luân vũ mới của riêng tôi )
Em soi gương - em rửa mặt
Em nhận từ em có một khuôn mặt khác
Tượng đá soi gương – Vũ Nữ soi gương
Tượng đá thấy khuôn mặt em lung linh trong gương
Tượng đá đổ mồ hôi – tượng đá hát
Tượng đá là em – Vũ Nữ là em
Em hiện thân của hồn xưa
Anh cảm đôi mắt xưa hút hồn - làm đắm thuyền anh mất
Anh là một nhạc công thời đó yêu em ?
Anh là thi sĩ của bây giờ nhận ra nàng thơ –
Nàng thơ của anh là Thần Si-Va /là vũ nữ Ap-Sa-Ra /
Đang cong mình giữa gió sương hiu hắt
Thơ anh đang cong mình cùng em
Con chữ khỏa thân hạnh phúc ...
Trái Tim Thơ
& Một Định Nghĩa Khác
Sợi dây đeo trên cổ , không biết mòn lúc nào hay cấn những đêm trăn trở - mà đứt
Cái mặt Ngọc mang hai chữ “ Hạnh Phúc “ lại rơi trong đám lá - suýt biến mất
Đồng hồ bỗng nhiên ngừng trệ , như nũng nịu như dùng dằng , níu thời gian chậm lại
Ý nghĩ không tưởng của những chiếc kim li ti nghĩ mình vĩ đại
Cái ví ta thủng - cái ví rỗng đến nỗi không tìm một thứ giá trị
Ta săm soi nó lành nguyên – hình như thủng đã có nhiều định nghĩa?
Ta chợt nghĩ hai chữ hạnh phúc không chỉ mang trên cổ - ta đính nó lên đầu ngọn tóc để gió bay chơi
Ta đếm thời gian - không là giờ mặt trời mọc lên , mặt trăng lặn xuống - mà là tiếng hát của loài chim ngợi giọt sương mai
Tiếng chim đầy nắng mà lãng mạn ướt
Và Trái –Tim – Thơ em ơi
Là chiếc ví anh lưu giữ hình bóng em
Nó sẽ không bao giờ rỗng – không bao giờ rách thủng ...