LINH VŨ
Vỗ Sóng Tay Em
Đêm nằm nghe biển gọi về
luồn tay con sóng vỗ về cát êm
Như em đèn giữa miếu đền
Đổ ta ánh sáng gập ghềnh chiếu chăn
Gãy đêm cắn vỡ vầng trăng
Cho em một nửa mòn lằn dao đau
Nghiêng đời một chén tình sầu
Anh moi quả đất tìm sâu chỗ buồn
*
Rồi đêm. Nằm nghe biển khóc
Mùi cỏ sương ngọt ướt tóc em dài
Lần thương. Chút đời còn lại
Co hồn đau sóng vỗ mái đêm đen
Phố Xưa
Tôi về phố cũ ngày xưa
Đường quen lạ bước cổng xưa khép rồi
Thuyền yêu đã vội ra khơi
Bùi ngùi tôi khóc, buồn rồi lại đi.
Để Buồn
Sợi tóc nhỏ rớt ngang hồ trí nhớ
Cột niềm đau một thuở đã mơ hồ
Em xa lạ sao gọi chiều qua phố
Để buồn quanh thành nỗi nhớ vu vơ